Câu 1: Cảm nhận về bài thơ "Nói với con ngày tốt nghiệp" của Trần Hữu Việt
Bài thơ "Nói với con ngày tốt nghiệp" của Trần Hữu Việt là một lời nhắn nhủ chân thành, sâu sắc của người cha dành cho con trai mình trong ngày trọng đại. Qua những câu thơ giản dị mà thấm thía, tác giả đã gửi gắm những lời khuyên quý báu, giúp con bước vào cuộc sống với hành trang vững chắc.
Hình ảnh người cha hiện lên thật gần gũi, ấm áp. Ông không chỉ là người cha mà còn là một người bạn, một người thầy luôn đồng hành cùng con trên con đường đời. Những lời khuyên của ông không chỉ đơn thuần là những lời răn dạy mà còn là những chia sẻ chân thành từ kinh nghiệm sống.
Bài thơ đã vẽ nên một bức tranh sinh động về cuộc đời với những chông gai, thử thách. Tác giả khẳng định rằng thành công không phải là đích đến cuối cùng mà là quá trình không ngừng học hỏi, rèn luyện và vượt qua khó khăn. Ông khuyên con phải luôn khiêm tốn, không ngừng nỗ lực để hoàn thiện bản thân.
Câu thơ "Người thật sự giỏi phải lẫn vào đám đông/ Chứ không nổi bần bật như con công sặc sỡ" đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Nó nhắc nhở chúng ta rằng sự thành công đích thực không phải là sự nổi tiếng, hào nhoáng mà là sự đóng góp âm thầm, lặng lẽ cho xã hội.
Câu thơ "Nếu đang còn nghèo thì cũng đừng nên sợ/ Vì nghèo ở đâu, là giàu ở đó…" là một lời khẳng định về giá trị con người. Tác giả muốn nhắn nhủ rằng giá trị của một con người không nằm ở vật chất mà ở tài năng, phẩm chất và sự nỗ lực không ngừng nghỉ.
Bài thơ kết thúc bằng câu hỏi tu từ "Đừng bằng lòng làm người trung bình, buồn lắm nhé, con!" như một lời khích lệ, thôi thúc con trai hãy luôn phấn đấu vươn lên, không bao giờ hài lòng với những gì mình đã đạt được.
Tổng kết lại, bài thơ "Nói với con ngày tốt nghiệp" là một tác phẩm giàu tính nhân văn, mang đến những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, về ước mơ và khát vọng. Bài thơ không chỉ là lời nhắn nhủ của người cha dành cho con trai mình mà còn là lời khuyên dành cho tất cả những người trẻ tuổi đang đứng trước ngưỡng cửa tương lai.
Câu 2: Nghị luận về câu thơ "Đừng bằng lòng làm người trung bình, buồn lắm nhé, con!"
Câu thơ "Đừng bằng lòng làm người trung bình, buồn lắm nhé, con!" là một lời nhắn nhủ sâu sắc, chứa đựng nhiều ý nghĩa. Nó như một lời cảnh tỉnh, một lời thúc giục chúng ta không được bằng lòng với những gì mình đang có, mà phải không ngừng nỗ lực để vươn lên.
Thực tế, trong cuộc sống, rất nhiều người dễ rơi vào trạng thái an phận, bằng lòng với những gì mình đang có. Họ sợ hãi những thay đổi, sợ thất bại nên không dám bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Tuy nhiên, nếu cứ mãi sống như vậy, chúng ta sẽ không bao giờ đạt được những thành công mà mình mong muốn.
Câu thơ của Trần Hữu Việt đã khẳng định rằng con người có tiềm năng vô hạn. Mỗi người đều có những khả năng riêng và có quyền được phát triển bản thân. Việc bằng lòng làm người trung bình đồng nghĩa với việc chúng ta đang tự mình bó hẹp khả năng của mình, lãng phí những tài năng mà mình được trời phú.
Thế giới ngày càng phát triển, kiến thức luôn được cập nhật. Vì vậy, chúng ta cần không ngừng học hỏi để có thể thích nghi với những thay đổi của xã hội. Mỗi người cần có những mục tiêu cụ thể để phấn đấu. Mục tiêu sẽ giúp chúng ta có động lực để vượt qua khó khăn và đạt được thành công. Hãy làm những điều mình yêu thích, vì khi đó chúng ta sẽ có động lực để nỗ lực hết mình.Thất bại là một phần không thể thiếu của cuộc sống. Quan trọng là chúng ta biết đứng lên sau mỗi lần vấp ngã và rút ra bài học kinh nghiệm.
Tóm lại, câu thơ "Đừng bằng lòng làm người trung bình, buồn lắm nhé, con!" là một lời nhắc nhở chúng ta luôn phải phấn đấu để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Hãy luôn nhớ rằng, cuộc sống là một hành trình không ngừng học hỏi và khám phá. Và chỉ khi chúng ta dám vượt qua giới hạn của bản thân, chúng ta mới có thể đạt được những thành công lớn lao.