Khi tôi trở lại trường sau 10 năm xa cách, những kỷ niệm tuổi học tràn về trong tâm trí tôi. Tôi cảm nhận được sự hồi tưởng và xúc động tràn đầy trong lòng mỗi khi bước chân vào cổng trường. Trường đã trải qua nhiều thay đổi, nhưng không khí quen thuộc vẫn còn nguyên. Tôi nhìn thấy những hàng cây xanh mướt, nơi tôi và bạn bè thường chơi đùa và tán gẫu. Những khuôn viên xanh tươi và sân bãi rộng lớn vẫn là nơi tôi và các bạn cùng nhau chơi bóng và tụ tập sau giờ học. Tôi đi dọc qua các lớp học, và trong từng phòng, những kỷ niệm tuổi thơ trỗi dậy. Tôi nhìn thấy bàn ghế cũ kỹ, nơi tôi ngồi học và chia sẻ niềm vui cùng bạn bè. Tôi nhìn thấy bảng đen, nơi tôi đã viết những dòng chữ đầu tiên và học những bài học quý giá. Tôi cảm nhận được sự ấm áp và tình cảm mà từng phòng học mang lại. Tôi gặp lại những người thầy cũ, những người đã dạy dỗ và truyền đạt kiến thức cho tôi. Tôi nhìn thấy sự tự hào và niềm vui trong ánh mắt của họ khi thấy tôi trở lại. Tôi cảm nhận được sự hạnh phúc và tự tin mà họ đã truyền đạt cho tôi trong quá khứ. Nhưng điều quan trọng nhất là tôi gặp lại những người bạn thân thiết. Chúng tôi đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống, nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn còn nguyên. Tôi nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của họ, và trong mỗi cái ôm, tôi cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu thương mà chúng tôi đã chia sẻ. Khi tôi rời khỏi trường, tôi mang trong lòng những kỷ niệm đẹp và sự biết ơn với thời gian đã trôi qua. Trường đã giúp tôi trưởng thành và trở thành người tôi là ngày hôm nay. Và dù có bao nhiêu thay đổi xảy ra, trường vẫn là nơi tôi gọi là "nhà".