Sau khi đọc bài thơ “Đường về quê mẹ” của Đoàn Văn Cừ, em tràn đầy cảm xúc và những suy nghĩ đậm sâu về quê hương và người mẹ. Bài thơ đã đưa em trở về kí ức tuổi thơ, những kỷ niệm đáng quý và tình cảm bất diệt với quê hương và người mẹ.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh con đường về quê mẹ, mang đến cho em một cảm giác ấm áp và bình yên. Em cảm nhận được sự mộc mạc, giản dị và thân thuộc của quê hương, nơi mà mỗi giọt mồ hôi và công sức của người dân đã gắn bó và tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ.
Bài thơ cũng miêu tả về người mẹ, người đã gắn bó với em từ thuở bé. Người mẹ trong bài thơ được tưởng tượng như một hình ảnh hiền hậu, yêu thương và nhân hậu. Tình yêu và sự hy sinh của người mẹ đã trở thành nguồn động lực và niềm tự hào của em trong suốt cuộc sống.
Đọc bài thơ, em cảm nhận được sự quý giá của quê hương và tình mẹ. Bài thơ đã khắc họa một cách chân thực về những giá trị văn hóa và truyền thống của quê hương, cũng như đưa ra thông điệp về tình yêu và sự trân trọng đối với người mẹ. Em nhìn nhận và trân trọng cao hơn về nguồn gốc và quê hương của mình, và em tự hào về người mẹ đã dành cả cuộc đời để nuôi dưỡng và chăm sóc em.
Từ bài thơ, em nhận ra rằng quê hương và người mẹ là những giá trị vô giá trong cuộc sống. Em biết ơn vì những kỷ niệm và những giá trị mà quê hương và người mẹ đã trao cho em. Bài thơ đã khiến em nhìn nhận và đánh giá cao hơn giá trị của quê hương và người mẹ, và em sẵn lòng trân trọng và yêu thương chúng hơn.