Trọng ân nghĩa, sống thủy chung, biết ơn những người đi trước là một trong những truyền thống quý báu của người Việt Nam. Đạo lý tốt đẹp ấy được khẳng định và chứng minh trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc. Câu tục ngữ ” ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đã phản ánh chân thực truyền thống biết ơn của nhân dân ta.và mỗi khi nhắc đến câu tn ấy, em lại nhớ đến câu chuyện giữa em và người cô mà em vô cùng biết ơn sự dạy dỗ tận tâm của cô dành cho em suốt những năm tháng ở cấp 2. Chuyện đã xảy ra cách đây 2 năm nhưng em ko bao h quên và xem nó như là 1 kỉ niệm đẹp. Trước hết ta cần tìm hiểu ý nghĩa câu tn “ ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là ntn. Xét về nghĩa đen, “ăn quả” là thưởng thức cái thơm ngon nhất của cây, còn “kẻ trồng cây” là hình ảnh nói về những người làm ra những trái thơm ngon đó. Câu tục ngữ có nghĩa đen là khi chúng ta cầm trên tay những quả ngot thì hãy nhớ tới nguồn gốc của nó. Xét về nghĩa bóng, Ăn quả chính là hành động mà chúng ta hưởng những thành quả đó.Kẻ trồng cây chính là những người đã cố gắng miệt mài tạo ra những thành quả những cống hiến cho đời này. Bằng biện pháp AD,Câu tục ngữ trên khuyên răn chúng ta sống là phải biết ơn biết quí trọng công ơn những người, những công sức đã đổ ra để đổi lại cuộc sống ấm no của chính chúng ta hưởng thụ ngày hôm nay. Cứ nghĩ lại ngày ấy cách đây 2 năm, em đã ghét cô ntn, sau đó rồi thương cô. Mỗi khi nhớ lại, em lại mỉm cười vs chính mình. Khi ấy, em là 1 hs giỏi, nằm trong đội tuyển hs giỏi avan của trg, nhưng tính lại hơi lười, hoạt bát, năng nổ, nhưng lại là 1 thủ lĩnh chuyên nghịch ngợm cũng đứng vào hàng... quái chiêu! Thầy cô thương cũng lắm, mà dở khóc, dở cười cũng nhiều. còn cô, là 1 giáo viên mới vừa tốt nghiệp đc 2 năm, chuyển về đây dạy học. Cô có gương mặt thật hiền, dáng người thon thả. Là một giáo viên dạy avan nên tính cô rất nghiêm khắc và tỉ mỉ, đến nỗi
em đâm ra tính khó chịu. và đương nhiên đội hs giỏi cũng sẽ do cô đảm nhận bồi dưỡng. trong mỗi tiết học, cô luôn làm tròn bổn phận, giảng dạy nhiệt tình, ân cần, chu đáo. Cô đc phân công dạy lớp em 1 t/g thì cô mới để ý những gương mặt “ nổi loạn” của lớp, tất nhiên em cũng nằm trong tốp đó. Mọi chuyện cứ như ko có gì cho đến khi sức chịu đựng của em vượt quá giới hạn. hôm ấy đột ngột cô cho kiểm tra miệng = giấy. Thôi chết, em cứ tưởng rằng mình đã trả bài rồi nên chủ quan ko học 1 chữ. Ai dè. Thế là em quyết định đánh liều 1 phen để cuốn tập trong học bài rồi giở ra chép. Đâu ngờ cô đứng từ đằng sau giật phắc cuốn tập và bài kiểm của em làm mặt em lạnh tanh. Và bắt đầu từ đó em bị cô “ chiếu tướng” khiến em trở nên chán nản ko quan tâm trong h học của cô, còn em thì luôn ở trạng thái “ phòng thủ”. Nhưng cớ sao xui xẻo cứ bám lấy em ko dứt. 1 lần khác, em cùng tụi con trai trong xóm chơi đá bóng đến tận tối, cho nên vì mệt quá nên em thành thiếp đi và ko học bài của cô 1 chữ. Thế là hôm sao bị cô kêu tên trả bài, em giật bắn ng. đứng trc toàn thể lớp, là 1 hs giỏi nhưng lại ko thuộc lấy 1 từ. cô chỉ im lặng bảo em về chỗ cùng vs con 0 trong tập và 1 tiết học khá đc cô ban tặng cho lớp cùng vs dòng chữ phê bình: “ thanh thảo ko thuộc bài”. Ko dừng lại ở đó cô còn mách vs cô chủ nhiệm về chuyện học của em và ngay sau đó là cú đt đến mẹ em. Và tất nhiên, bao nhiêu lời mắng, phê bình cứ đổ lên đầu em hết ngày này qua ngày khác. Kể từ lúc ấy, em sinh tính ngày càng ghét và thù hận cô. Ko phải vì cô thì em sẽ ko bị mọi ng quở trách. Tất cả đều là lỗi tại cô. Em nghĩ cũng đã đến lúc mình phải làm gì đó để trả đũa lại cho những gì cô đã hành hạ mình như thế. Và thế là 1 trò tinh quái đc em lên kế hoạch sắp xếp rất kĩ lưỡng, chắc chắn rằng sau khi thực hiện thì sẽ ko ai phát hiện em là thủ phạm. Vào 1 ngày như thường lệ, đội hs giỏi avan chúng em lại có tiết học tại trường vs cô. Cô vẫn như thế, vẫn điềm đạm dạy bài, giảng bài cho chúng em. Mọi thứ như diễn ra bình thường. và cứ như thói quen, cứ học 1 tiếng thì chúng em lại có mấy