Ngày 1/9/1858, thực dân Pháp nổ súng xâm lược Việt Nam. Với chủ trương lấn dần từng bước, kết hợp dùng vũ lực với những thủ đoạn chính trị, thực dân Pháp đã buộc triều Nguyễn kí các Hiệp ước năm 1883 và năm 1884, thừa nhận sự thống trị của Pháp.
Năm 1894, sau khi bình định xong vùng đồng bằng, thực dân Pháp đưa quân lên xâm chiếm Đắk Lắk. Ngày 16 / 10 / 1898, Bulốc (Boulloche – Khâm sứ Trung Ki) buộc triều đình Huế đặt vùng Tây Nguyên dưới sự đặc trách của người Pháp. Năm 1899, người Pháp từ Cam – pu – chia tiền sang chiếm Buôn Đôn, đưa quân đàn áp đồng bảo Ê – đê Kpa, khống chế dân trong vùng. Buôn Đôn được chọn là “ đại lí hành chính ” (thủ phủ đầu tiên của tỉnh Đắk Lắk), thí điểm cho cuộc bình định ở cao nguyên.
Ngày 22 / 11 / 1904, theo nghị định của Toàn quyền Đông Dương, tỉnh Đắk Lắk chính thức được thành lập, lấy Buôn Ma Thuột làm thủ phủ.
Thực dân Pháp thực hiện chính sách chia để trị, chúng ban bố những luật lệ để ngăn cách quan hệ giữa người Kinh với người dân tộc, kích động chủ nghĩa bài người Kinh, thực hiện chiêu bài “ đất Thượng của người Thượng ”, cấm sự giao lưu giữa Đắk Lắk với miền xuôi.