Trong số những tác phẩm văn học đã được học, bài thơ “Tiếng gà trưa” của tác giả Xuân Quỳnh là để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất. Nổi bật trong Tiếng gà trưa là vẻ đẹp bình dị, gần gũi của tình bà cháu. Trên đường hành quân mệt mỏi, người cháu dừng chân bên một xóm nhỏ để nghỉ ngơi thì tiếng gà trưa vang lên khiến người cháu phải nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ sống với bà thân yêu, hết mực yêu thương mình. Bà chăm chút, nâng niu từng quả trứng cho con gà mái ấp để cuối năm bán gà, dành dụm tiền mua cho cháu bộ quần áo mới. Mặc dù tuổi thơ sống bên cạnh bà đầy khó khăn nhưng người cháu lại cảm thấy vô cùng ấm áp, hạnh phúc. Sự tần tảo, tình yêu thương của bà đã in đậm vào trong tâm trí của người cháu. Chỉ một tiếng gà nhảy ổ thôi nhưng đã gợi đến bao kỉ niệm đẹp thời thơ ấu đc sống trong tình yêu thương bao la của bà. Những kỉ niệm đó như tiếp thêm động lực chiến đấu cho người cháu làm chiến sĩ chiến đấu vì Tổ quốc, vì bà, vì xóm làng. Tóm lại, bằng những hình ảnh gần gũi và lời thơ bình dị, bài thơ đã cho em thấy được tình cảm bà cháu thật thiêng liêng mà đẹp đẽ, giản dị nhưng lại thấm đẫm khó phai.