Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô, bạn bè khi học ở trường tiểu học

Viết bài văn kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô, bạn bè khi học ở trường tiểu học
2 trả lời
Hỏi chi tiết
191
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Khi nhìn lại quãng thời gian học ở trường tiểu học, trong tâm trí em vẫn còn rất nhiều kỉ niệm sâu sắc với thầy cô và bạn bè. Đó là những kỷ niệm đáng nhớ, mang lại niềm vui và sự trưởng thành cho em.

Một trong những kỷ niệm sâu sắc nhất của em là khi được tham gia vào các hoạt động ngoại khóa cùng thầy cô và bạn bè. Mỗi năm, trường tổ chức một chuyến dã ngoại để chúng em có cơ hội khám phá và học hỏi ngoài môi trường học tập. Em nhớ rõ chuyến dã ngoại đến vùng quê xanh mướt, nơi có những cánh đồng rộng lớn và những con sông êm đềm. Chúng em được tham gia vào các trò chơi dân gian, trồng cây và thăm quan các địa điểm du lịch. Cảm giác được sống trong thiên nhiên và khám phá những điều mới mẻ đã làm cho em cảm thấy hạnh phúc và tràn đầy năng lượng.

Ngoài ra, em cũng không thể quên những buổi học vui nhộn và ý nghĩa với thầy cô. Thầy cô không chỉ là những người giảng dạy mà còn là những người bạn thân thiết, luôn tạo điều kiện để chúng em phát triển và thể hiện bản thân. Em nhớ rõ những buổi học thể dục khi chúng em được chơi các trò chơi như bóng đá, cầu lông và nhảy dây. Thầy cô luôn khích lệ chúng em cố gắng và không bao giờ từ bỏ. Những buổi học như thế đã giúp em rèn luyện sức khỏe và tinh thần, cùng với đó là tinh thần đồng đội và tình yêu thể thao.

Không chỉ có thầy cô, những người bạn bè của em cũng là một phần quan trọng trong kỷ niệm của em. Chúng em đã trải qua những khoảng thời gian vui vẻ và khó khăn cùng nhau. Những buổi chơi trò chơi, học bài và chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn đã tạo nên một tình bạn đáng trân trọng. Em nhớ rõ những buổi sinh nhật của bạn bè, khi chúng em cùng nhau ăn bánh, chơi trò chơi và tặng nhau những món quà nhỏ. Những kỷ niệm ấy đã gắn kết chúng em lại gần nhau hơn và tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ suốt đời.

Trường tiểu học không chỉ là nơi học tập mà còn là nơi gắn kết tình bạn và rèn luyện nhân cách. Những kỷ niệm sâu sắc với thầy cô và bạn bè đã giúp em trưởng thành và nhìn nhận cuộc sống một cách tích cực. Em sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những kỷ niệm đáng nhớ ấy suốt đời.
1
1
Đức
22/11/2023 20:23:16
+5đ tặng

Chắc hẳn ai khi học dưới mái trường cấp 1 thân yêu đều có cho mình những kỉ niệm đáng nhớ và em cũng như vậy. Kí ức tươi đẹp cùng người bạn thân Hải An luôn ghi dấu trong trái tim em.

Ngày hôm đó, cô giáo thông báo về việc nhà trường có kế hoạch tổ chức buổi dã ngoại để nâng cao khả năng thực hành và vận dụng kiến thức vào đời sống cho học sinh. Cả lớp ai cũng hân hoan, háo hức. Địa điểm mà chúng em đi đến là nông trại ở Ba Vì, Hà Nội. Em và Hải An đã cùng nhau lên rất nhiều ý tưởng cho chuyến đi ngày hôm đó. Trước hôm khởi hành, em xin phép bố mẹ sang nhà bạn ngủ để sáng mai đi sớm và được bố mẹ đồng ý. Tối hôm đó, em và bạn đi siêu thị mua đồ. Chúng em mua rất nhiều đồ ăn như bim bim, kẹo mút, kẹo dẻo, bánh mì, xúc xích, phô mai,... Thời gian mua sắm kết thúc vào lúc 9 giờ 30 phút. Chúng em thay quần áo, vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng lên giường ngủ. Bọn em kể cho nhau nghe mọi thứ, thậm chí cười khúc khích khiến bố mẹ phải nhắc nhở mấy lần. Sau một hồi trò chuyện, em và bạn dần đi vào giấc ngủ. Đúng 5 giờ sáng, tiếng chuông đồng hồ reo vang. Nhìn vẻ mặt ngái ngủ của nhau, chúng em đều bật cười sảng khoái. Cuối cùng, hai đứa có mặt ở trường lúc 6 giờ. Dưới sự hướng dẫn của cô chủ nhiệm, chúng em di chuyển lên xe và ngồi cạnh nhau. Bạn chỉ cho em rất nhiều điều thú vị qua ô cửa nhỏ. Vạn vật cứ thế vụt qua tầm mắt em. 9 giờ, đoàn xe đã có mặt ở nông trại. Chúng em cầm tay nhau đi thăm vườn và dạo quanh tất cả ngóc ngách. Tại đây, em và Hải An được học cách trồng cây, vắt sữa bò,... Chúng em được trở thành người nông dân thực thụ trong buổi học ngày hôm ấy. Đến cuối chuyến đi, em vấp phải hòn đá lớn khiến bản thân ngã sõng soài xuống nền đất. Quần áo dính bùn lấm lem, bẩn thỉu, mặt thì lỗ chỗ những vết đất, cát còn vương. Hải An thấy bộ dạng của em thì phá lên cười làm em giận bạn lắm! Nhưng ngay sau đó, bạn cố gắng giúp đỡ và lục tìm trong ba lô quần áo mới cho em mặc. Dưới sự giúp đỡ của bạn, em đã dần lấy lại được bình tĩnh và trở nên sạch sẽ, gọn gàng hơn. Chuyến đi ấy không chỉ đem lại cho em kĩ năng sống bổ ích mà còn là sợi dây gắn kết tình bạn của chúng em. Đối với em, Hải An luôn là người bạn tốt bụng và dễ thương nhất.

Dù không còn học cùng nhau nhưng chúng em vẫn luôn giữ liên lạc. Hải An bây giờ ngày càng xinh đẹp, học giỏi. Em rất vui mừng khi thấy bạn thành công, hạnh phúc. Em hi vọng tình bạn của chúng em sẽ bền chặt theo năm tháng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Lê Nhi
22/11/2023 20:49:51
+4đ tặng

Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỉ niệm khó quên trong đời. Với em cũng vậy, gần sáu năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỉ niệm vui buồn. Nhưng kỉ niệm mà em sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay em viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Mai. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng em tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Mai trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: "Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều." Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: "Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?" Lớp em đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: "Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay." Rồi cô nhìn thẳng em và nói: "Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn." Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. "Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn." - Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, em đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

Lê Nhi
Nếu thấy hay nhớ like + chấm điểm nhé

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo