Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy kể lại một kỉ niệm đáng nhớ của em trong đó có sử dụng các yếu tố bổ trợ

văn lớp 9 hãy kể lại một kỉ niệm đáng nhớ của em trong đó có sử dụng các yếu tố bổ trợ ( đối thoại , độc thoại, độc thoại nội tâm , miêu tả , miêu tả nội tâm , nghị luận ,...) TỐI đa 4 mặt giấy
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
264
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Kỉ niệm đáng nhớ của tôi là chuyến đi cắm trại cùng bạn bè vào mùa hè năm ngoái. Chúng tôi đã quyết định tổ chức một chuyến đi để khám phá thiên nhiên và tận hưởng không khí trong lành của núi rừng.

Trong chuyến đi, chúng tôi đã trải qua nhiều trải nghiệm thú vị và gặp phải nhiều khó khăn. Một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi chúng tôi đến một con suối trong rừng. Suối có nước trong xanh và mát lạnh, tạo nên một cảnh quan tuyệt đẹp. Chúng tôi đã quyết định dừng lại để tắm và thư giãn sau một hành trình dài.

Trong lúc tắm, chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện vui vẻ với nhau. Đây là một đối thoại giữa tôi và bạn bè:

Tôi: "Thật tuyệt vời khi được tắm trong suối này. Cảm giác thật sảng khoái!"
Bạn A: "Đúng vậy, không gian này thật yên bình và thư thái."
Bạn B: "Tôi thích cảm giác mát lạnh của nước suối, nó giúp tôi thư giãn sau một ngày đi bộ dài."
Bạn C: "Cảnh quan xung quanh cũng rất đẹp, nhìn xung quanh chỉ thấy màu xanh của cây cối và nước suối."

Sau khi tắm, chúng tôi đã ngồi lại và thả mình vào không gian yên tĩnh của rừng. Tôi đã có một đoạn độc thoại nội tâm:

"Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi được sống trong khoảnh khắc này. Tôi cảm nhận được sự bình yên và sự kết nối với thiên nhiên. Cảm giác này thật tuyệt vời và tôi muốn lưu giữ nó mãi mãi trong trái tim mình."

Sau đó, chúng tôi đã quyết định tiếp tục hành trình và khám phá những điều mới mẻ trong rừng. Chúng tôi đã miêu tả những cảnh quan đẹp và những loài động vật mà chúng tôi gặp phải trên đường đi. Đây là một đoạn miêu tả:

"Trên đường đi, chúng tôi bước qua những con đường nhỏ trong rừng. Cây cối xanh tươi và rừng rậm rạp tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Chúng tôi cũng gặp phải những con chim hót líu lo và những con thú hoang dã chạy qua đường. Mọi thứ xung quanh đều sống động và đầy sức sống."

Cuối cùng, chúng tôi đã có một cuộc nghị luận về ý nghĩa của việc khám phá thiên nhiên và tận hưởng cuộc sống đơn giản. Đây là một đoạn nghị luận:

"Tôi nghĩ rằng việc khám phá thiên nhiên và tận hưởng cuộc sống đơn giản giúp chúng ta tìm lại sự bình yên và hạnh phúc trong cuộc sống hiện đại. Chúng ta cần thời gian để thư giãn và kết nối với thiên nhiên để tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống."

Chuyến đi cắm trại đó đã để lại trong tôi những kỷ niệm đáng nhớ và những bài học quý giá về sự đơn giản và sự kết nối với thiên nhiên.
1
1
Đặng Công
06/12/2023 22:05:09
+5đ tặng

Chuyện là thế này các bạn ạ. Mình nhớ mãi tiết trả bài môn văn hôm ấy, có lẽ đó là giây phút bẽ bàng đau khổ nhất đối với tôi từ trước đến nay. Một điểm 3 to tướng trong bài làm văn của tôi. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về kỉ niệm đáng buồn mà cũng là đáng nhớ nhất của tôi.

Hôm nay cô Hường trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đến chỗ tôi đặt bài của tôi xuống bàn, nét mặt cô có vẻ không vui. Tôi cúi xuống nhìn bài kiểm tra. Trời ơi! một điểm 3 to tướng, tôi choáng váng, tim như ngừng đập, không thể tin nổi nữa. Tôi lắp bắp, không, không thể như vậy được! Tôi cố lấy bình tĩnh nhìn lại, con số 3 in rõ trong khung điểm màu đỏ rất rõ ràng như trêu ngươi, như giễu cợt tôi. Tô vội vàng gập bài vào, bần thần quay sang nhìn các bạn xung quanh như để tìm một người cùng cảnh với mình. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi buồn của tôi. Chắc các bạn nghĩ rằng tôi cũng như mọi lần thường được điểm 8 điểm 9 vì tôi là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ tôi thấy càng xấu hổ, tôi cúi gằm mặt xuống bàn nhìn bài mình một lần nữa. Dòng chữ cô Hường phê như hiện lên rõ ràng trước mắt tôi: Bài văn lạc đề!

Tôi đọc lại bài thật kĩ và nhận ra là mình đã sai đề thật. Đề bài cô Hường yêu cầu tả một dòng sông vậy mà tôi lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời thơ ấu của mình. Đề bài thì không khó, chỉ tại tôi quá chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ đến nỗi nhìn gà hóa cuốc và cuối cùng là nhầm đề. Tại sao tôi lại có thể nhầm lẫn một cách ngu ngốc như thế, tôi tự trách mình. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, tôi đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè, quên mất lời cô Hường nhắc nhở: “Các em hãy kiểm tra bài viết trước khi nộp”. Có lẽ quá ỷ vào sức học của mình, quá thỏa mãn trước lời khen của cô giáo và bè bạn nên tôi đã thành một cô bé hợm hĩnh từ lúc nào chẳng biết. Đáng đời cho tôi thật – Tôi tự nhủ.

Đúng lúc ấy, bạn Liên nói thầm bên tai em, giọng vui mừng:

 - Hương ơi! Hôm nay tớ được 8 điểm nhé! Tớ đã rất cố gắng từ lâu nay. Bây giờ mới thấy kết quả đó. Tớ vui quá. Chắc bố mẹ tớ cũng rất vui cho mà xem. Mà sao trông cậu buồn thế, cậu được mấy vậy?

Nghe Liên nói, tôi lại càng buồn bã và xấu hổ. Liên đang sung sướng với điểm 8 đầu tiên của môn Làm văn. Còn tôi, kẻ vẫn coi điểm 8 là xoàng xĩnh thì hôm nay lại bị điểm 3! Không thể hào diễn tả hết nỗi đau khổ của tôi lúc ấy. Tôi cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng về tôi cái cảm giác đó thật sự khó chịu được

Trên đường về, tôi chậm chạp kéo lê đôi chân rảo bước trên đường mà lòng nặng trĩu. Bố mẹ đặt niềm tin ở tôi nhiều lắm. Nếu biết tôi bị điểm 3 thì bố mẹ sẽ nghĩ gì đây? Bố thường động viên tôi học cho giỏi và mong rằng sau này tôi cũng sẽ trở thành luật sư như bố. Còn mẹ nữa, biết bao đêm mẹ ngồi đan len, cố chờ tôi học bài xong mới cùng đi ngủ. Mẹ cũng chỉ mong con gái mẹ học giỏi ngoan ngoãn. Không thể để bố mẹ biết được, bố mẹ sẽ thất vọng và buồn lắm, tôi sẽ giấu bài đi, sẽ nói rằng cô giáo không chấm vì cả lớp làm bài quá kém… Quanh quẩn với ý nghĩ dối trá ấy, tôi đã về đến nhà lúc nào không biết.

Vừa vào đến cổng, mẹ dịu dàng bước xuống thềm đón tôi. Ánh mắt mẹ chợt hoảng hốt khi thấy em bơ phờ mệt mỏi. Tôi đã ôm chầm lấy mẹ và khóc tức tưởi, nói cho mẹ biết tôi vừa bị điểm 3 môn Văn. Trái ngược với những dự đoán của tôi. Chắc bố mẹ sẽ mắng tôi một trận nên thân. Nhưng không, mẹ lại dịu dàng khuyên tôi bình tĩnh, rút kinh nghiệm để lần sau làm bài tốt hơn. Lời mẹ nói làm tôi càng thấy xấu hổ hơn.

Tối hôm ấy, tôi xem kĩ lại bài văn của mình. Điểm 3 như nhắc nhở tôi. Tôi tự nhủ nhất định chỉ có một điểm 3 này thôi. Mình sẽ tìm lại những điểm 9, điểm 10 cùng ánh mắt tin cậy của cha mẹ, thầy cô và bè bạn.

Đó là một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên mặc dù bây giờ cũng đã lâu rồi. Và từ đó tôi đã sửa được tính nhanh nhẩu đoảng của mình và điểm 3 không bao giờ xuất hiện trong vở của tôi nữa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Linh Vũ Gia
06/12/2023 22:20:10
+4đ tặng

Em nhớ rõ một kỷ niệm đáng nhớ khi cả gia đình quyết định thực hiện một chuyến du lịch đặc biệt đến vùng núi hùng vĩ. Đó là một ngày trời nắng đẹp, với bầu không khí trong lành và những cánh đồng xanh biếc bát ngát. Điều đặc biệt là chúng tôi đã quyết định thử thách bản thân bằng cách tham gia một hành trình leo núi khám phá.

Trong chuyến hành trình, chúng tôi đã sử dụng các yếu tố bổ trợ để tăng thêm sự hứng thú và kỷ niệm đặc biệt. Mỗi thành viên trong gia đình đều mang theo một chiếc máy ảnh để ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất. Điều này đã tạo ra những bức ảnh tuyệt vời, ghi lại những cảnh đẹp tuyệt vời của thiên nhiên và những kỷ niệm vui vẻ.

Chúng tôi cũng chuẩn bị những thực phẩm ngon và đồ uống cho chuyến đi. Những bữa picnic tại những điểm dừng chân trên đường leo núi không chỉ là cơ hội để tận hưởng những khẩu phần ngon miệng mà còn tạo ra không khí ấm cúng và gắn kết gia đình.

Điều quan trọng nhất là tinh thần đồng đội. Chúng tôi luôn hỗ trợ lẫn nhau trong suốt hành trình khám phá núi. Sự hỗ trợ và động viên từ gia đình đã giúp chúng tôi vượt qua những thử thách khó khăn trên đường đi.

Kết quả là, chúng tôi đã đạt được đỉnh núi vào cuối ngày. Tại đỉnh núi, chúng tôi cùng nhau chiêm ngưỡng bức tranh thiên nhiên tuyệt vời và cảm nhận niềm hạnh phúc và đồng đội mạnh mẽ. Kỷ niệm đó không chỉ là một chuyến du lịch thú vị mà còn là khoảnh khắc gắn kết gia đình, tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ suốt đời.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×