Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khi đọc truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” của Tạ Duy Anh, nhân vật người anh đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng. Ban đầu, người anh rất yêu quý em gái. Nhưng đến khi tài năng hội họa của Kiều Phương được phát hiện, người anh đã dần thay đổi thái độ. Khi thấy mọi người trong gia đình đổ dồn mọi sự chú ý vào em gái, cậu cảm thấy không vui và mặc cảm bởi bản thân không có bất cứ một tài năng nào cả. Thậm chí, người anh còn cảm thấy ghen ghét và đố kỵ với em gái. Chỉ đến khi được nhìn thấy bức tranh đạt giải nhất của Kiều Phương, hiểu được tấm lòng yêu thương và nhân hậu em gái, người anh mới nhận ra sai lầm, cảm thấy xấu hổ. Truyện được kể lại theo ngôi thứ nhất, với điểm nhìn của người anh. Lối kể hồn nhiên này đã góp phần tạo độ tin cậy và tính chân thực cho người đọc. Tác giả đã miêu tả diễn biến tâm trạng tinh tế của người anh. Từ đó, người đọc như được hóa thân thành nhân vật qua từng câu chữ của tác giả. Nhân vật người anh đã giúp chúng ta nhận ra được thêm nhiều bài học quý giá.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |