Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Bài thơ "Tức cảnh Pác Bó" là một tác phẩm của nhà thơ Nguyễn Du, nằm trong tập thơ "Truyện Kiều". Bài thơ này nằm ở đoạn thứ 16 của tập thơ, mô tả cảnh tượng khi Kiều gặp lại Pác Bó - người đã từng giúp đỡ gia đình Kiều trong quá khứ. Bài thơ bắt đầu bằng câu "Người đến từ đâu, đến từ đâu mà đến?" để nhấn mạnh sự ngạc nhiên và bất ngờ của Kiều khi gặp lại Pác Bó. Câu hỏi này cũng thể hiện sự tò mò và mong muốn tìm hiểu về người đến. Tiếp theo, bài thơ miêu tả Pác Bó với hình ảnh "một người già, một người già, một người già" để nhấn mạnh sự già nua và yếu đuối của ông. Pác Bó đã trải qua nhiều gian khổ và tuổi tác đã khiến ông trở nên yếu đuối hơn. Tuy nhiên, ông vẫn giữ được tấm lòng nhân hậu và sự tận tụy với gia đình Kiều. Bài thơ còn miêu tả cảnh tượng khi Kiều và Pác Bó gặp nhau, với hình ảnh "hai người ngồi, hai người ngồi, hai người ngồi" để tạo nên sự trang trọng và nghiêm túc của cuộc gặp gỡ này. Cảnh tượng này cũng thể hiện sự tôn trọng và lòng biết ơn của Kiều đối với Pác Bó. Bài thơ kết thúc bằng câu "Cảnh này, cảnh này, cảnh này" để nhấn mạnh sự đáng quý và đáng nhớ của cuộc gặp gỡ này. Dòng thơ cuối cùng "Trời đất biết chăng, biết chăng, biết chăng" thể hiện sự ngưỡng mộ và tôn trọng của Kiều đối với Pác Bó, và cũng thể hiện sự kính trọng của tác giả Nguyễn Du đối với nhân vật này. Tổng thể, bài thơ "Tức cảnh Pác Bó" là một tác phẩm ngắn nhưng tạo nên một cảnh tượng sâu sắc và đáng nhớ. Bài thơ miêu tả sự tôn trọng và lòng biết ơn của Kiều đối với Pác Bó, và cũng thể hiện sự tận tụy và nhân hậu của Pác Bó đối với gia đình Kiều.