Giữa những đổi thay chóng mặt của cuộc sống hiện đại, Nguyễn Đình Ánh “Bỗng nhiên nhớ quê mình”, để rồi tình cờ gặp tứ thơ ấy, bản thân được đồng cảm, nghĩ suy, trở về với ngày xửa ngày xưa mang nhiều kỉ niệm.
Bài thơ mênh mang một miền nhớ. Miền nhớ đó được khơi nguồn từ những đổi thay của cuộc sống hiện đại: “Giờ quê thành xa lạ/Đêm lặng thinh bóng người/ Trẻ già đều đi vắng/Xa ảo trên... mạng chơi”.
Bốn câu thơ, hai mươi chữ, thi sĩ nói đủ, nói trúng sự thật cuộc sống đương đại. Chữ “xa lạ” đọc lên sao nhoi nhói trong lòng. Biết vậy, song sự thật vẫn là sự thật, đâu thể nào đổi khác được. Mạng xã hội, chiếc điện thoại thông minh đã đẩy con người xa dần đời thực, say trong thế giới ảo, gần đấy mà lại hóa xa xôi, quê vẫn quê xưa mà sự đời đã khác, dửng dưng, giá buốt. Hai chữ “lặng thinh” diễn tả được cái vắng của cảnh và cái se sắt của lòng người.
=> Tác giả muốn nhắn nhủ chúng ta:
- không nên quá chú tâm đến mạng xã hội
- nên để ý đến những thứ nhỏ nhặt xung quanh chúng ta
- Tình yêu thương quê hương nồng nàn