Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Mây và sóng" vừa ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, vừa ca ngợi trí tưởng tượng của em nhỏ. Tác giả đã mượn lời kể đầy hồn nhiên và chân thành của trẻ thơ, qua cuộc đối thoại giữa người con với những nhân vật khác, ta thấy được tình cảm của em bé dành cho mẹ của mình.
Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã đặt ra thử thách em bé bằng lời mời gọi thú vị, hấp dẫn của những người bạn trong tự nhiên:
“Mẹ ơi, trên mây có người gọi con: Bọn tớ chơi từ khi thức dậy cho đến lúc chiều tà. Bọn tớ chơi với bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc…”
Tâm lý trẻ thơ vốn rất hiếu động, tò mò nên trò chơi ấy có sức lôi cuốn tâm hồn ham vui ham chơi của con trẻ. Vì vậy mà em bé đã thắc mắc:
“Con hỏi: Nhưng làm thế nào mình lên đó được ?”.
Khi đang vui và háo hức vì sắp được hòa nhập với trò chơi mới thì bỗng nhiên em bé nhớ đến mẹ đang chờ mình ở nhà với trò chơi thú vị hơn:
“Con là mây và mẹ sẽ là trăng, hai bàn tay con ôm lấy mẹ, và mái nhà ta sẽ là bầu trời xanh thẳm”.
Ta-go đã hết sức khéo léo lựa chọn hai hình ảnh ẩn dụ sóng đôi đó là mây và vầng trăng, đem đến trong trí tưởng tượng của trẻ hình ảnh kì diệu: bàn tay con ôm lấy mẹ cũng giống như đám mây kia ôm lấy vầng trăng. Và mái nhà của mình sẽ là bầu trời xanh thẳm. Mái nhà ấy được ôm ấp và bao bọc bởi sự ấm áp của tình mẹ con.
Tâm hồn nhạy cảm của đứa trẻ lại tiếp tục phát hiện ra trò chơi khác cũng thú vị, đó là lời mời gọi từ biển xanh:
“Trong sóng có người gọi con: Bọn tớ ca hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao”.
Đứa trẻ nào mà chẳng ham chơi, muốn khám phá thế giới này. Lời thủ thỉ mời gọi về một cuộc viễn du đại dương của sóng hết sức thú vị. Em bé muốn được đi ngao du nhưng lại lưỡng lự ngập ngừng bởi bỗng nhiên nhớ đến người mẹ, nhớ đến rằng mình không thể nào rời mẹ được vào mỗi buổi chiều về. Từ đó mà đứa trẻ lại tiếp tục tưởng tượng ra một trò chơi mới còn thú vị hơn nhiều lần trò chơi này:
“Con là sóng và mẹ là bến bờ kì lạ, con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ”.
Từ hình tượng Mây và sóng, Ta-go hóa sức mạnh kỳ diệu của tình mẫu tử. Tình mẹ bất tử sẽ là nguồn nuôi dưỡng tốt nhất cho mỗi tâm hồn trẻ thơ. Và đó chính là triết lý sâu sắc nhất trong bài thơ này.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |