Cuộc sống luôn đầy sầu muộn, và chúng ta không thể nào tưởng tượng được rằng cuộc sống sẽ luôn là một thiên đường của lòng tốt và sự tha thứ. Nhưng điều đáng ngại là những giá trị đạo đức và thiên nhiên đẹp đẽ của cuộc sống đang bị xám xịt, hỗn độn và bị vấy bẩn bởi lòng ích kỷ và tham lam của con người. Mọi người cảm thấy cô đơn và không được quan tâm, nhưng họ lại khóc vì không quan tâm đến người khác. Điều này dẫn đến một xã hội ích kỷ, bất nhân, và không chú trọng đến người khác. Quan chức cấp cao thường tỏ ra là những người làm việc vì nhân dân và yêu thương họ, nhưng thực tế là họ chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân và không ngừng bị ám ảnh bởi lòng ích kỷ và tham lam. Đôi khi, họ đánh đổi tình yêu, quan tâm và lợi ích của người khác để đạt được mục đích của mình. Sự ích kỷ này dẫn đến một cuộc sống tiêu cực, khiến cho sự căm phẫn và ghen tị trở nên phổ biến khi người khác được hưởng lợi từ sự ích kỷ của mình. Người ta sẵn sàng từ bỏ tình bạn và mối quan hệ để đổi lấy tiền bạc. Tuy nhiên, cũng có một loại ích kỷ được coi là ích kỷ của tình yêu, một cảm giác đặc biệt giữa hai người mà không dành cho bất kỳ ai khác. Khi có điều gì xảy ra, con người có thể trở nên ích kỷ và chiếm hữu để bảo vệ tình yêu của mình. Chúng ta cần phải lên án những người sống buông thả như những kẻ không giúp đỡ bà già sa ngã. Chúng ta cần chọn cho mình một liều thuốc để chữa bệnh của thế kỷ này, để cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn.