LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn nghị luận về tác hại của sự vô cảm

viết bài văn nghị luận về tác hại của sự vô cảm
4 trả lời
Hỏi chi tiết
88
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Sự vô cảm là một trong những vấn đề xã hội đang ngày càng trở nên phổ biến và gây ra nhiều tác hại đáng lo ngại. Vô cảm không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân mà còn ảnh hưởng đến cả xã hội nói chung. Để hiểu rõ hơn về tác hại của sự vô cảm, chúng ta cần phải nhìn nhận từ nhiều khía cạnh khác nhau.

Trước hết, sự vô cảm gây ra sự lạnh lùng, thiếu empati và không có sự quan tâm đến cảm xúc của người khác. Điều này dẫn đến việc tạo ra một môi trường xã hội đầy căng thẳng, mâu thuẫn và thiếu lòng tin. Những người vô cảm thường không thể hiểu và chia sẻ cảm xúc của người khác, dẫn đến sự cô đơn và tách biệt trong các mối quan hệ.

Ngoài ra, sự vô cảm còn gây ra những hậu quả nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần của con người. Những người mắc chứng vô cảm thường có nguy cơ cao hơn về các vấn đề tâm lý như trầm cảm, lo âu và căng thẳng. Họ cũng thường gặp khó khăn trong việc xây dựng và duy trì mối quan hệ xã hội, gây ra sự cô đơn và tuyệt vọng.

Cuối cùng, sự vô cảm còn ảnh hưởng đến sự phát triển của xã hội. Khi mọi người trở nên lạnh lùng và không quan tâm đến nhau, môi trường xã hội sẽ trở nên khắc nghiệt và không thân thiện. Điều này dẫn đến sự mất đi lòng tin và sự đoàn kết trong cộng đồng, gây ra sự phân biệt và xung đột.

Vì vậy, để ngăn chặn và giảm bớt tác hại của sự vô cảm, chúng ta cần phải tăng cường giáo dục về lòng nhân ái, sự empati và quan tâm đến người khác. Chúng ta cần phải hỗ trợ những người mắc chứng vô cảm để họ có thể hiểu và chia sẻ cảm xúc của người khác. Chỉ khi mọi người đều biết quan tâm và chia sẻ, chúng ta mới có thể xây dựng một xã hội hòa bình và phát triển.
2
0
Nguyễn Ngọc linh
09/04 19:26:32
+5đ tặng

Nói về sự sẻ chia trong xã hội, nhà thơ Tố Hữu đã từng có những vần thơ thấm đượm triết lí nhân sinh:

“Đã là con chim chiếc lá
Con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả?
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình?”

Thế nhưng dường như khi xã hội càng phát triển, đời sống con người ngày càng nâng cao cũng là lúc họ trở nên thờ ơ, vô cảm với nhau hơn. Và chính lối sống đó đã phần nào khiến cho xã hội trở nên xấu xí và mất tính nhân văn.

Vậy bệnh vô cảm mà chúng ta hay nói là gì? Vô là không, cảm tức là cảm xúc. Vô cảm tức là không có cảm xúc, không quan tâm đến mọi người hay đời sống xung quanh mình thế nào. Khi mà đất nước ngày càng phát triển sự ra đời của khoa học công nghệ, áp lực của đồng tiền chính là nguyên nhân khiến cho con người sống thờ ơ, vô cảm, thiếu trách nhiệm với người thân, gia đình và cộng đồng hơn. Bệnh vô cảm tuy không phải là thuật ngữ y học song sức “lây lan” của nó vô cùng khủng khiếp. Nó trở thành một trong những vấn đề khiến con người ta trăn trở không thôi.

Vậy nguyên nhân của bệnh thờ ơ vô cảm là do đâu? Trước hết đó là do áp lực của cuộc sống. Khi mà con người ta mở mắt thức dậy hay bước chân ra đường đã phải chịu sức ép của cơm áo gạo tiền. Dần dà họ bỏ đi những điều xung quanh tất cả chỉ tập trung cho mục tiêu duy nhất đó là kiếm được nhiều tiền mà thôi. Nguyên nhân thứ hai cũng có thể coi là sâu xa nhất đó chính là sự phát triển của mạng xã hội internet. Thế giới ảo có vô số điều mới mẻ thu hút mà ở đó con người ta thỏa sức được thể hiện cái tôi của mình và dần dần họ cần thế giới đó hơn là những người bên cạnh mình. Những nguyên nhân đó đã đẩy con người trở nên cách xa nhau hơn.

Quay trở lại với truyền thống tương thân tương ái của dân tộc Việt Nam. Trong suốt chiều dài dựng nước giữ nước, chúng ta luôn tự hào bởi có một tinh thần dân tộc sâu sắc, “nhiễu điều phủ lấy giá gương”, thế nhưng ở xã hội hiện đại truyền thống này dường như đang dần bị mai một. Và càng nguy hại hơn khi nó ngày càng “ăn sâu” vào đối tượng giới trẻ hiện tại.

Giới trẻ là thế hệ mầm tương lai của đất nước, người ta gửi gắm những điều tốt đẹp nhất vào họ. Thế nhưng dường như thực trạng hiện nay nó trở nên vô cùng xa vời. Có rất nhiều các trường hợp vô cảm xảy ra xung quanh chúng ta có thể kể đến như: Một cô gái bị bạn trai đánh đập giữa đường thế nhưng thay vì vào can ngăn thì các bạn trẻ lại chọn cách đứng xem. Điều đó vô tình khiến cho xã hội chúng ta trở nên xấu xí và mất văn minh hơn. Dường như, họ đang lo lắng cho sự an toàn của bản thân, lo cho việc của mình hơn là bao đồng chuyện thiên hạ. Thế nên mới có sư việc cô gái tai nạn thương tâm giữa đường mà chẳng ai cứu giúp thế rồi chờ khi xe cứu thương đến cô ấy đã tử vong từ bao giờ. Chao ôi chưa bao giờ mạng người trong xã hội này lại rẻ rúm đến vậy.

Bên cạnh những tác hại to lớn mà nó mang đến cho xã hội thì căn bệnh thờ ơ vô cảm này còn tác động sâu sắc tới bản thân của mỗi bạn trẻ. Những người sống thờ ơ, vô cảm thường sống trong một vỏ bọc do chính mình tạo nên. Lâu dần họ sẽ trở nên tự kỉ mà căn bệnh tự kỉ hiện là một trong những căn bệnh nguy hiểm dẫn đến nguy cơ tử vong rất cao. Vậy thì sao bạn không mở lòng chia sẻ với mọi người xung quanh? Bởi lẽ yêu thương chỉ thực sự nảy mầm khi bạn biết cho đi và nhận lại mà thôi.

Bệnh vô cảm, thờ ơ chính là những vũ khí giết người âm thầm và nguy hiểm nhất. Nó khiến cho con người trở nên có khoảng cách và xã hội trở nên xấu xí hơn. Vì thế chúng ta những người trẻ hãy ra sức ngăn chặn nó, bởi như thế tức là chúng ta đang bảo vệ cuộc sống của chính mình và giữ gìn truyền thống tốt đẹp tương thân tương ái của dân tộc

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Phuonggg
09/04 19:26:38
+4đ tặng

Một bàn chân có thể giẫm nát cả một vườn hoa, một ánh mắt có thiêu đốt một trái tim, một lời nói có thể giết chết một con người và căn bệnh có thể giết chết một xã hội. Đó chính là bệnh vô cảm- một căn bệnh đã và đang len lỏi, hiện hữu ở khắp mọi nơi với độ lây lan nhanh chóng. Đặc biệt trong nhịp sống xô bồ, ồn ào của xã hội ngày nay thì chúng ta cần quan tâm hơn và lên tiếng cảnh báo về sự nguy hiểm của căn bệnh này.

Chắc hẳn rằng trong chúng ta chẳng ai thấy xa lạ, ngỡ ngàng trước những câu chuyện về sự vô cảm. Vô cảm là gì? Đó là một trạng thái tinh thần mà khi đó con người không có một tình cảm mang tính nhân bản nào đối với những sự vật, sự việc diễn ra xung quanh, là sự trơ lì cảm xúc dửng dưng, thờ ơ với những hiện tượng đời sống chỉ quan tâm đến quyền lợi của bản thân, thấy đẹp không khen thấy xấu không phê phán, vô cảm lâu dần khiến con người trở nên ích kỉ và xa cách nhau. Thế nhưng một sự thật đáng buồn là căn bệnh vô cảm này đang trở nên phổ biến và ngày càng phát triển nhanh chóng, đặc biệt là với giới trẻ.

Trên các bài báo, các trang mạng xã hội ta đều dễ dàng thấy những biểu hiện của bệnh vô cảm diễn ra trên khắp mọi lĩnh vực. Chẳng hạn như các clip đánh nhau của học sinh, thấy bạn bị đánh nhưng chẳng ai can ngăn hay báo cáo với thầy cô, ngược lại các bạn học sinh khác còn xúm vào bàn tán, quay lại để tung lên mạng xã hội. Tiêu biểu như vụ hai cô gái đánh nhau ở Phú Quốc được đăng trên trang “người lao động”. Trong clip, còn có nhóm thanh niên học sinh đứng hô hào cổ vũ nhiệt tình cho hai người đánh nhau, nắm tóc lôi nhau. Ngoài ra còn có nhiều vụ đáng nói hơn nữa, như câu chuyện của bé Duyệt Duyệt ở Trung quốc. Chuyện xảy ra đã vài năm nhưng chắc hẳn rằng ai đã xem tai nạn thảm khốc ấy cũng đau xót cho đứa trẻ hơn hai tuổi bị xe ô tô đâm phải, người tài xế đã vội vàng bỏ chạy để mình em nằm trên đường. Theo camera ghi lại được có tổng cộng 18 người đi qua nhưng không ai dừng lại cứu em, đáng nói hơn nữa là trong lúc nằm bất tỉnh em lại bị một chiếc xe chở hàng cán ngang qua người một lần nữa. Đó quả thực là một cảnh tượng kinh khủng mà chính sự vô cảm đã gây ra. Thế nhưng trường hợp của bé Duyệt Duyệt chỉ là một trong số vô vàn người bị nạn nhưng không ai cứu giúp. Những người đi qua ngó lơ như không nghe thấy hoặc đứng lại chụp ảnh tập trung lại chỉ vì “hôi của” như vụ bia ở Đồng Nai.

Khi thấy xe bia đổ xuống người ta chỉ biết mang bia về nhà mà chẳng ai giúp đỡ anh tài xế. Đó là thực trạng của bệnh vô cảm trong xã hội ngày nay.

Trong gia đình cũng vậy, dù là máu mủ ruột thịt mà bệnh vô cảm cũng không tha. Theo thông tin new.zing, chỉ vì 1.000 đồng tiền chung độ mà cãi nhau dẫn đến việc em trai dùng cây chĩa nhọn đâm chết anh ruột. Hay nhiều vụ khác như anh, em trai bốc mộ mẹ vì tài sản.

Con cái bất hiếu mắng chửi cha mẹ, nói xấu cha mẹ trên mạng xã hội…còn rất nhiều câu chuyện khác nữa. Ngay cả tình cảm thiêng liêng nhất của con người cũng bị vô cảm làm cho mai mục. Vậy nguyên nhân do đâu đã gây ra nên một thực trạng đáng báo động như vậy? Có thể nói nguyên nhân cốt lõi nhất là do chính con người. Chính bản thân họ thiếu tình yêu, thiếu lòng quảng đại, sống bằng lí trí sắt đá mà tình cảm dần khô cằn.

Do lối sống vội vã của mỗi người, hằng ngày đều ăn vội, ngủ vội, làm vội chỉ chạy đua với thời gian, chạy đua với đồng tiền vì danh vọng mà mất đi những phút lắng đọng để suy ngẫm và cảm nhận. Mù quáng trước lợi ích cá nhân mà không bận tâm đến những thứ khác. Bên cạnh những nguyên nhân chủ quan còn có những yếu tố khách quan làm con người trở nên vô cảm. Một phàn là do tác động tiêu cực từ xã hội, bởi có quá nhiều vụ lừa đảo, lợi dụng lòng tốt mà cướp đoạt tài sản hay thôi miên bỏ thuốc mê bắt cóc, từ đó mà mọi người cảnh giác đề phòng cao, sợ bị lừa mà ngại quan tâm giúp đỡ nhau.

Một phần nữa là khi người ta bị cái xấu hãm hại, không có nhiều điều tốt đẹp đến với bản thân từ đó hận đời, hận cuộc sống. Ngoài ra trong gia đình, có thể do cách dạy dỗ của bố mẹ thiếu gương mẫu về đạo đức, sống trong sự cưng chiều làm con cháu hư hỏng, vì bao bọc kín nên ít tiếp xúc, ít được trải nghiệm vì thế cũng ít đi sự thấu hiểu và cảm thông.

Cuối cùng là nguyên nhân do sự phát triển xã hội, công nghệ hóa hiện đại hóa ảnh hưởng đến thế hệ trẻ, thay đổi cách thức làm việc và giao tiếp, dường như chỉ cần điện thoại và internet thì tất cả đều bị chi phối, con người trở nên xa cách nhau. Lấy giá trị vật chất làm thước đo cho tất cả, đề cao cái tôi lên trên hết sống ích kỉ, vụ lợi, lãng quên trách nhiệm cộng đồng. Chính vì những nguyên nhân trên đã gây ra hậu quả hết sức nghiêm trọng cho xã hội.

Bệnh vô cảm dần tàn phá cái giá trị đạo đức, các truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, biến con người thành vô lương tâm, vô trách nhiệm, vô văn hóa, làm cho ta dễ dàng quên đi thế nào là “ thương người như thể thương thân” hay “ lá lành đùm lá rách”.

Vô cảm còn để lại tai họa cho xã hội . Một bác sĩ vô cảm với bệnh nhân gây ra cái chết oan uổng, cô giáo vô cảm với học sinh thì sẽ giáo dục nên một thế hệ cũng vô cảm, một cán bộ nhà nước vô cảm với nhân dân thì đời sống nhân dân làm sao mà ấm no hạnh phúc, đất nước làm sao mà phát triển được nữa.

Vì vô cảm mà có biết bao nhiêu loại trái cây tẩm các hóa chất, thịt heo hỏng lại trở thành thịt bò tươi, các loại thực phẩm đều có thể làm giả để bán ra thị trường thậm chí đến cả thuốc chữa bệnh cũng làm giả. Những con người ấy họ chỉ nghĩ đến tiền, đến lợi ích bản thân. Chính bệnh vô cảm đang dần dần nhấn chìm xã hội của chúng ta vào tăm tối, việc cấp thiết bây giờ là phải nhanh chóng tìm cách giải quyết nhanh căn bệnh này.

Điều đầu tiên mỗi gia đình nên giáo dục con cái tốt hơn, rèn luyện những phẩm chất quý giá theo tấm gương đạo đức Hồ chí Minh. Mỗi con người cần sống đúng chuẩn mực, biết đồng cảm quan tâm lẫn nhau, biết học hỏi tính cách tốt và lắng nghe người khác để bản thân tốt hơn. Sống là phải biết yêu thương và chia sẻ.

Đặc biệt với giới trẻ, bản thân em cũng là một học sinh em nhận thấy rằng thế hệ trẻ là tương lai của đất nước, sẽ thay đổi thế giới để ngày một hoàn thiện và phát triển hơn nên hãy phấn đấu học tập tốt, trang bị cho mình những kiến thức tu dưỡng đạo đức loại bỏ lối sống vô cảm, vị kir và mở lòng đón lấy những vang động của cuộc đời để ta trưởng thành, khôn lớn hơn. Không đi theo lối sống hối hả, vội vàng mà phải dành cho mình những phút tĩnh lặng suy ngẫm về cuộc đời để thấy lòng bình an và trái tim ấm áp tràn ngập hạnh phúc yêu thương.

Một bàn tay có thể trồng nên một vườn hoa, một ánh mắt có thể sưởi ấm một trái tim, một lời nói cũng có thể thay đổi một con người và một lối sống tốt lành mạnh có thể cứu sống xã hội. Hãy thay đổi bản thân để thay đổi xã hội, loại bỏ căn bệnh vô cảm, nâng cao ý thức, tinh thần để thấy tình người ấm áp hơn, để khi mỗi sáng thức dậy thấy cuộc đời ta mỗi bình minh để sống chứ không phải để tồn tại.

1
0
+3đ tặng

Nói về sự sẻ chia trong xã hội, nhà thơ Tố Hữu đã từng có những vần thơ thấm đượm triết lí nhân sinh:

“Đã là con chim chiếc lá
Con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả?
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình?”

Thế nhưng dường như khi xã hội càng phát triển, đời sống con người ngày càng nâng cao cũng là lúc họ trở nên thờ ơ, vô cảm với nhau hơn. Và chính lối sống đó đã phần nào khiến cho xã hội trở nên xấu xí và mất tính nhân văn.

Vậy bệnh vô cảm mà chúng ta hay nói là gì? Vô là không, cảm tức là cảm xúc. Vô cảm tức là không có cảm xúc, không quan tâm đến mọi người hay đời sống xung quanh mình thế nào. Khi mà đất nước ngày càng phát triển sự ra đời của khoa học công nghệ, áp lực của đồng tiền chính là nguyên nhân khiến cho con người sống thờ ơ, vô cảm, thiếu trách nhiệm với người thân, gia đình và cộng đồng hơn. Bệnh vô cảm tuy không phải là thuật ngữ y học song sức “lây lan” của nó vô cùng khủng khiếp. Nó trở thành một trong những vấn đề khiến con người ta trăn trở không thôi.

Vậy nguyên nhân của bệnh thờ ơ vô cảm là do đâu? Trước hết đó là do áp lực của cuộc sống. Khi mà con người ta mở mắt thức dậy hay bước chân ra đường đã phải chịu sức ép của cơm áo gạo tiền. Dần dà họ bỏ đi những điều xung quanh tất cả chỉ tập trung cho mục tiêu duy nhất đó là kiếm được nhiều tiền mà thôi. Nguyên nhân thứ hai cũng có thể coi là sâu xa nhất đó chính là sự phát triển của mạng xã hội internet. Thế giới ảo có vô số điều mới mẻ thu hút mà ở đó con người ta thỏa sức được thể hiện cái tôi của mình và dần dần họ cần thế giới đó hơn là những người bên cạnh mình. Những nguyên nhân đó đã đẩy con người trở nên cách xa nhau hơn.

Quay trở lại với truyền thống tương thân tương ái của dân tộc Việt Nam. Trong suốt chiều dài dựng nước giữ nước, chúng ta luôn tự hào bởi có một tinh thần dân tộc sâu sắc, “nhiễu điều phủ lấy giá gương”, thế nhưng ở xã hội hiện đại truyền thống này dường như đang dần bị mai một. Và càng nguy hại hơn khi nó ngày càng “ăn sâu” vào đối tượng giới trẻ hiện tại.

Giới trẻ là thế hệ mầm tương lai của đất nước, người ta gửi gắm những điều tốt đẹp nhất vào họ. Thế nhưng dường như thực trạng hiện nay nó trở nên vô cùng xa vời. Có rất nhiều các trường hợp vô cảm xảy ra xung quanh chúng ta có thể kể đến như: Một cô gái bị bạn trai đánh đập giữa đường thế nhưng thay vì vào can ngăn thì các bạn trẻ lại chọn cách đứng xem. Điều đó vô tình khiến cho xã hội chúng ta trở nên xấu xí và mất văn minh hơn. Dường như, họ đang lo lắng cho sự an toàn của bản thân, lo cho việc của mình hơn là bao đồng chuyện thiên hạ. Thế nên mới có sư việc cô gái tai nạn thương tâm giữa đường mà chẳng ai cứu giúp thế rồi chờ khi xe cứu thương đến cô ấy đã tử vong từ bao giờ. Chao ôi chưa bao giờ mạng người trong xã hội này lại rẻ rúm đến vậy.

Bên cạnh những tác hại to lớn mà nó mang đến cho xã hội thì căn bệnh thờ ơ vô cảm này còn tác động sâu sắc tới bản thân của mỗi bạn trẻ. Những người sống thờ ơ, vô cảm thường sống trong một vỏ bọc do chính mình tạo nên. Lâu dần họ sẽ trở nên tự kỉ mà căn bệnh tự kỉ hiện là một trong những căn bệnh nguy hiểm dẫn đến nguy cơ tử vong rất cao. Vậy thì sao bạn không mở lòng chia sẻ với mọi người xung quanh? Bởi lẽ yêu thương chỉ thực sự nảy mầm khi bạn biết cho đi và nhận lại mà thôi.

Bệnh vô cảm, thờ ơ chính là những vũ khí giết người âm thầm và nguy hiểm nhất. Nó khiến cho con người trở nên có khoảng cách và xã hội trở nên xấu xí hơn. Vì thế chúng ta những người trẻ hãy ra sức ngăn chặn nó, bởi như thế tức là chúng ta đang bảo vệ cuộc sống của chính mình và giữ gìn truyền thống tốt đẹp tương thân tương ái của dân tộc.

0
0
Thắng đz
09/04 19:26:52
+2đ tặng
Sự Vô Cảm: Một Tác Hại Đáng Lưu Ý Trong Xã Hội

Sự vô cảm, dù không phải là một hiện tượng mới mẻ, nhưng vẫn đang ngày càng trở nên phổ biến và gây ra những tác động tiêu cực không lường trước được trong xã hội hiện đại. Tác động của sự vô cảm không chỉ làm suy yếu mối quan hệ giữa con người mà còn gây ra những hậu quả sâu xa đối với cả tinh thần và văn hóa xã hội.

Một trong những tác hại chính của sự vô cảm là gây ra sự tách rời và xa lạ giữa các cá nhân trong xã hội. Khi mỗi người chỉ quan tâm đến mình và không chịu chia sẻ hoặc đồng cảm với người khác, sự kết nối giữa con người trở nên yếu đuối và thiếu ý nghĩa. Điều này có thể dẫn đến cảm giác cô lập và vô ích, làm giảm chất lượng cuộc sống và sức khỏe tinh thần của mỗi người.

Ngoài ra, sự vô cảm cũng góp phần vào việc gia tăng các vấn đề xã hội như tăng cường bạo lực, tội phạm và thất nghiệp. Khi mọi người trở nên lạnh lùng và thờ ơ với cảm xúc của người khác, lòng nhân ái và tình thương trong xã hội bị suy giảm, mở ra cánh cửa cho sự lạnh nhạt và tàn bạo.

Đồng thời, sự vô cảm cũng ảnh hưởng đến sự phát triển của mỗi cá nhân và xã hội. Khi không có động lực và ý nghĩa trong cuộc sống, con người dễ mất đi khả năng sáng tạo, tiếp thu và phát triển. Điều này dẫn đến sự lầm lỡ trong việc đạt được mục tiêu cá nhân và phát triển bền vững của xã hội.

Tóm lại, sự vô cảm không chỉ là một vấn đề cá nhân mà còn là một vết thương lớn trong xã hội. Chúng ta cần phải cùng nhau đối mặt và chống lại sự vô cảm bằng cách tạo ra một môi trường đầy đủ tình thương, đồng cảm và sẵn lòng giúp đỡ lẫn nhau. Chỉ khi mỗi người trong xã hội đều hiểu và trân trọng cảm xúc của người khác, thì xã hội mới có thể phát triển mạnh mẽ và bền vững.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư