Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Ông đồ" của tác giả Vũ Đình Liên đã để lại cho em ấn tượng sâu đậm không thể quên. Ông đồ, người học rộng tài cao, viết chữ rất đẹp, thường được mọi người săn đón mỗi dịp tết đến xuân về. Vì nền Nho học suy vi mà cái nghề ấy đã trở nên thất thế. Mỗi lần đọc lại bài thơ, em lại thấm thía nỗi buồn của ông đồ. Nỗi buồn ấy thấm lên cả không gian, sự vật: "Giấy đỏ buồn không thắm/Mực đọng trong nghiên sầu.../Lá vàng rơi trên giấy. Ngoài giời mưa bụi bay". Ôi, những câu thơ man mác một niềm đau, niềm thương xót của tác giả dành cho ông đồ. Tuy tục lệ xin chữ đầu năm đã quay trở lại nhưng em vẫn nhớ mãi bài thơ này.
- Thành phần phụ chú: "người học rộng tài cao, viết chữ rất đẹp".
- Thành phần cảm thán: "Ôi".
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |