Cuộc kháng chiến chống Mĩ (1954-1975) của Việt Nam là một sự chống lại sự can thiệp và xâm lược của Mỹ vào lãnh thổ Việt Nam. Dưới đây là các nguyên nhân thắng lợi của cuộc kháng chiến này:
1. **Đơn vị dân quân**: Kháng chiến của Việt Nam được dẫn đầu bởi nhân dân và quân đội của chính quyền dân tộc, với sự tham gia đông đảo và quyết tâm của toàn bộ dân cư.
2. **Chiến lược chống lược lược**: Việt Nam sử dụng chiến lược chống lại sự mạnh mẽ của quân đội Mỹ bằng cách tận dụng địa hình địa phương, sự quen thuộc với môi trường và chiến thuật đánh lén, đánh phá từng phần.
3. **Sự hỗ trợ quốc tế**: Việt Nam đã nhận được sự hỗ trợ về vũ khí và tài trợ từ các quốc gia khác, đặc biệt là từ Liên Xô và Trung Quốc, giúp củng cố sức mạnh và khả năng chiến đấu.
4. **Sự đoàn kết trong quốc dân**: Dân tộc Việt Nam đã tự hào về lòng yêu nước và quyết tâm giữ vững độc lập và tự do của mình, tạo nên sức mạnh không thể bị khuất phục bởi kẻ thù.
Nguyên vận quyết định chính của cuộc kháng chiến này là sự quyết tâm của dân tộc Việt Nam và khả năng sáng tạo, đoàn kết trong việc chống lại sự xâm lược và củng cố độc lập của quốc gia.
Về "Chiến lược chiến tranh đặc biệt" của Mỹ ở miền Nam Việt Nam, đánh giá của nhiều người là nó đã không đạt được mục tiêu cuối cùng và đã gây ra nhiều tổn thất về người dân và tài nguyên. Chiến lược này tập trung vào việc sử dụng quân sự và chiến tranh không gian để ngăn chặn sự lan rộng của cộng sản, nhưng lại gặp phải sự phản đối mạnh mẽ từ dân cư địa phương và không đạt được sự ủng hộ cần thiết. Đồng thời, nó cũng bị chỉ trích vì việc sử dụng các phương tiện không nhân đạo và gây ra nhiều thiệt hại không cần thiết cho dân số dân địa phương.