LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích truyện ngắn: Đôi tai của tâm hồn

Phân tích truyện ngắn: Đôi tai của tâm hồn 
Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ, lại rộng nữa.
 
Cô bé buồn tủi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: “Tại sao mình lại không được hát? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao?”. Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
 
“Cháu hát hay quá!” – Một giọng nói vang lên: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều vui vẻ”. Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi. Hôm sau, khi cô bé đến công viên đã thấy cụ già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ, mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Cụ vỗ tay nói lớn: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!”. Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi.
 
Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không.
 
“Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn hai mươi năm nay” – một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: Đôi tai của tâm hồn.
2 trả lời
Hỏi chi tiết
4.068
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Truyện ngắn "Đôi tai của tâm hồn" là câu chuyện về sự đồng cảm và ấm áp giữa một cô bé bị loại khỏi dàn đồng ca vì ngoại hình và một ông cụ già ngồi nghe cô hát trong công viên. Dù bị xã hội phủ nhận và coi thường, cô bé vẫn không ngừng hát với niềm đam mê và tình yêu âm nhạc của mình. Đôi tai của ông cụ già không chỉ nghe được âm nhạc từ cô bé mà còn nghe được tâm hồn và cảm xúc mà cô đặt vào từng bài hát.

Qua câu chuyện, chúng ta thấy được sức mạnh của âm nhạc và tình người. Dù không thể nghe thấy bằng tai, nhưng ông cụ già đã nghe thấu và hiểu được tâm hồn của cô bé thông qua giọng hát của cô. Điều này cho chúng ta thấy rằng, đôi khi không cần phải nghe bằng tai mà chỉ cần nghe bằng trái tim, bằng tâm hồn, chúng ta vẫn có thể hiểu và cảm nhận được những điều tinh tế nhất trong cuộc sống.

Câu chuyện cũng nhấn mạnh vào ý nghĩa của việc chia sẻ niềm vui và yêu thương với người khác. Dù ông cụ già đã qua đời, nhưng tình cảm và sự khích lệ từ ông đã giúp cô bé trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Đó là minh chứng cho việc, mỗi hành động nhỏ bé của chúng ta đều có thể tạo ra những ảnh hưởng lớn đối với người khác.

Tóm lại, truyện "Đôi tai của tâm hồn" là một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa về tình người và sức mạnh của âm nhạc trong cuộc sống. Nó khuyến khích chúng ta hãy luôn lắng nghe và chia sẻ yêu thương với nhau, bởi đó chính là điều làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa và đẹp đẽ.
7
2
+5đ tặng

cho minh 10 diem nha ban iu:333

Đôi tai không chỉ để nghe, đôi mắt không chỉ để nhìn và cũng chẳng phải một định lý bắt buộc phải tuân theo. Con người có thể cảm nhận nhau, trao nhau sự đồng cảm và tình thương không chỉ qua việc nghe và nhìn, mà còn là sự cảm nhận. Tác giả của câu chuyện Đôi tai của tâm hồn đã cho người đọc thấy rõ điều đó thông qua nhân vật ông cụ trong tác phẩm này.
Trong câu chuyện, cô bé bị thầy loại ra khỏi ban nhạc chỉ vì dáng người và mặc những bộ quần áo cũ. Đây cũng chính là hiện thực trong bất cứ thời đại nào, những người nghèo và có ngoại hình không đẹp thường bị đối xử bất công. Người ta thường coi trọng những thứ bên ngoài hơn là tâm hồn bên trong của con người. Nhưng khi cô bé đến công viên, ông cụ ở đó đã cho cô bé động lực và niềm tin. Ông cụ khẳng định giọng hát của cô bé, cũng cho cô bé động lực. Liên tục như vậy, cô bé dần không còn để ý đến ngoại hình của mình, có thể dũng cảm biểu diễn và trở thành một ca sĩ thành công. Đến lúc này, cô mới biết người thường khen mình hát hay lúc trước thực ra là người điếc.

Nhân vật ông cụ trong truyện là đại diện cho những người hiểu biết, có lòng đồng cảm và biết yêu thương người. Ông nhận thấy rằng cô bé buồn bã, tuy không biết lý do nhưng ông vẫn lựa chọn cách an ủi cô bé một cách trực tiếp nhất. Tuy ông không thực sự nghe được cô hát, nhưng ông dùng tâm hồn của mình để cảm nhận. Vậy nên, câu chuyện đó chính là Đôi tai của tâm hồn. Mặc dù ông khuyết tật, đôi tai không thể nghe được nhưng lại có thể cảm nhận được tất cả những gì cô bé muốn thể hiện. Và có lẽ, những lời khen của ông cụ lúc xưa chính là động lực để cô ấy thành công. Ông cụ không dùng những câu hỏi, mà dùng những câu trần thuật và cảm thán, ông cũng không khác gì những người bình thường và khiến cho cô bé ấy luôn tin tưởng vào lời khen của mình. Những điều thiêng liêng được giấu sâu trong tâm hồn qua đôi tai truyền tới nhau, trở thành cầu nối giữa tâm hồn của hai người xa lạ. Ông chính là một người thực sự tốt bụng và có lòng đồng cảm.
Thử tưởng tượng trong cuộc sống bình thường, những người đều có tấm lòng như ông cụ và sự cố gắng như cô gái. Cuộc sống sẽ trở nên thật đẹp, con người với nhau có lòng yêu thương và sự đồng cảm với nhau. Có lẽ rằng, trong cuộc sống sẽ bớt đi những điều tiêu cực và đau khổ. Nhân vật ông cụ trở thành một tượng đài về lòng thiện lương và nhân hậu, là người biểu hiện cho những kết nối tâm hồn vượt trên mức bình thường. Hiện nay, khi mọi thứ đều được đánh giá qua vẻ bề ngoài thì việc kết nối tâm hồn trở nên rất quan trọng. Đó là thứ khiến những con người sát lại gần nhau hơn.
Câu chuyện đã gửi gắm thông điệp vô cùng ý nghĩa rằng ông cảm nhận được giọng hát, cảm nhận được tâm hồn của cô gái thông qua tâm hồn chứ không đánh giá qua mắt nhìn hay tai nghe. 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
tân an Trần Văn
22/08 20:49:18
Truyện ngắn "Đôi tai của tâm hồn" là câu chuyện về sự đồng cảm và ấm áp giữa một cô bé bị loại khỏi dàn đồng ca vì ngoại hình và một ông cụ già ngồi nghe cô hát trong công viên. Dù bị xã hội phủ nhận và coi thường, cô bé vẫn không ngừng hát với niềm đam mê và tình yêu âm nhạc của mình. Đôi tai của ông cụ già không chỉ nghe được âm nhạc từ cô bé mà còn nghe được tâm hồn và cảm xúc mà cô đặt vào từng bài hát.

Qua câu chuyện, chúng ta thấy được sức mạnh của âm nhạc và tình người. Dù không thể nghe thấy bằng tai, nhưng ông cụ già đã nghe thấu và hiểu được tâm hồn của cô bé thông qua giọng hát của cô. Điều này cho chúng ta thấy rằng, đôi khi không cần phải nghe bằng tai mà chỉ cần nghe bằng trái tim, bằng tâm hồn, chúng ta vẫn có thể hiểu và cảm nhận được những điều tinh tế nhất trong cuộc sống.

Câu chuyện cũng nhấn mạnh vào ý nghĩa của việc chia sẻ niềm vui và yêu thương với người khác. Dù ông cụ già đã qua đời, nhưng tình cảm và sự khích lệ từ ông đã giúp cô bé trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Đó là minh chứng cho việc, mỗi hành động nhỏ bé của chúng ta đều có thể tạo ra những ảnh hưởng lớn đối với người khác.

Tóm lại, truyện "Đôi tai của tâm hồn" là một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa về tình người và sức mạnh của âm nhạc trong cuộc sống. Nó khuyến khích chúng ta hãy luôn lắng nghe và chia sẻ yêu thương với nhau, bởi đó chính là điều làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa và đẹp đẽ.
 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư