Người bà của em trong những đêm trăng sáng nhất là một hình ảnh của sự ấm áp và hiền hòa. Bà có mái tóc bạc phơ, mượt mà như sương mai, bao bọc bởi ánh trăng tỏa sáng, tạo ra một vẻ đẹp trầm mặc và tráng lệ. Bà có gương mặt tròn trĩnh, phản ánh sự trải qua cuộc sống nhiều năm, với những nếp nhăn nhỏ hiện lên như dấu vết của thời gian, nhưng trong mắt bà vẫn toát lên ánh sáng của sự hiểu biết và tình yêu thương vô bờ bến.
Bà ở bên em, trong ánh trăng, dường như trở nên thêm phần mê hoặc và có sức hút đặc biệt. Bà mặc chiếc áo len ấm áp, che phủ bởi bức tranh vải màu đỏ tươi, nhấn nhá bởi ánh sáng của lửa trại nhỏ phía xa. Bàn tay của bà, mềm mại và ấm áp, luôn sẵn lòng vuốt ve và ôm em vào lòng, làm cho mỗi câu chuyện của bà trở nên gần gũi hơn bao giờ hết.
Bà kể chuyện với giọng điệu êm đềm, nhưng đầy sức sống và biến hóa. Những từ ngữ của bà mang theo hơi thở của thời gian, nhưng cũng đích thực và sống động như ngọn lửa bên cạnh chúng ta. Mỗi câu chuyện của bà là một hành trình, đưa em đi qua các thế giới kỳ diệu, từ những rừng rậm sâu thẳm đến những vùng biển bao la, và từ những câu truyện cổ tích đến những cuộc phiêu lưu hoang dã.
Trong những đêm như vậy, với bà ở bên, thế giới của em dường như trở nên vô tận và đầy ắp những bí ẩn, sự kỳ diệu và tình yêu thương.
bạn chấm điểm cho mình với ạ