Truyện ngắn "Ai biểu xấu" của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm văn học nổi tiếng, được xuất bản năm 2014. Truyện xoay quanh câu chuyện về việc đánh giá và phán xét về ngoại hình của con người. Tác giả đã sử dụng cách viết truyện ngắn để thể hiện những tình huống và suy nghĩ về vấn đề này. Truyện không chỉ đơn thuần là một câu chuyện giải trí mà còn mang tính nhân văn sâu sắc.
Nhân vật chính trong truyện là tôi - một người bị coi là xấu, nhưng qua câu chuyện, tác giả đã khéo léo tạo nên sự đồng cảm và cảm thông từ người đọc. Nhân vật tôi trong truyện được miêu tả là một người có ngoại hình không được đẹp, nhưng lại có một tâm hồn và nhân cách tốt. Tôi đã phải trải qua nhiều khó khăn và đối mặt với sự phán xét và đánh giá từ xã hội. Tuy nhiên, tôi không để bản thân bị ảnh hưởng bởi những lời đồn thổi và chỉ trích. Nhân vật Tôi là một người biết cảm thông, chỉa sẻ với cảm xúc của người khác: bày tỏ thái độ bất bình trước sự việc giám khảo chế ngoại hình của thí sinh, đặt mình vào thí sinh để hiểu tâm trạng, cảm xúc của họ, tưởng tượng mình là thí sinh để chia sẻ cảm xúc đau đớn nếu bị chê bai, miệt thi về ngoại hình. Nhân vật tôi là người có suy nghĩ sâu sắc, đúng đắn trong việc nhận xét, đánh giá về ngoại hình của người khác: bảy tỏ rõ quan niệm về cái đẹp là của mỗi người từ đó nêu lên suy nghĩ, cảm xúc của mọi người nếu bị miệt thị ngoại hình, sau đó đưa ra lời khuyên cho mọi người trong cách ứng xử để bảo đảm sự tế nhị. Nghệ thuật xây dựng nhân vật: ngôi kể thứ nhất với điểm nhìn bên trong, Nhân vật xưng “tôi” là người trực tiếp chứng kiến sự việc, trực tiếp bộ lộ những cảm xúc, suy nghĩ của bản thân vì vậy giúp câu chuyện trở nên chân thực và khách quan hơn. Qua đó, người đọc cảm nhận được nhân vật tôi là người có suy nghĩ sâu sắc.
Tác giả đã thông qua câu chuyện của tôi để truyền đạt thông điệp về sự đa dạng và sự đánh giá không công bằng trong xã hội. Thông qua nhân vật tôi, tác giả gửi gắm bài học về cách ứng xử trong cuộc sống: cần phải tế nhị khi đánh giá về người khác, đặc biệt là về ngoại hình.