“Chuyện tô phở” một câu chuyện ngắn và nhân vật người mẹ cậu bé Bi. Song song với nhân vật cậu bé Bi hồn nhiên, ấm áp là hình ảnh của người mẹ có cách dạy con không phù hợp, độc đoán, tượng trưng cho tầng lớp giàu có nhưng thờ ơ và vô cảm với những người nghèo khổ trong xã hội. Tuy chỉ được khắc họa qua một vài nét qua ngôn ngữ, hành động người đọc cũng có những ấn tượng đậm nét về nhân vật.
Trước hết nhân vật người mẹ được đặt trong một tình huống truyện đặc biệt, đó là khi người mẹ đưa đứa con trai vào trong quán ăn. Mẹ gọi một tô phở thật to và giục con ăn cho nhanh hết, đứa con có nói với mẹ về chuyện nhiều quá, ăn không hết sẽ lãng phí đồ ăn nhưng mẹ gạt đi và bảo rằng: ăn không hết thì bỏ; thế rồi có một đứa trẻ bán vé số đứng bên cạnh, trông nó đói khổ và ao ước được ăn tô phở ấy vào lòng biết chừng nào. Trong khi đứa con tỏ ý muốn nhường nửa tô phở mình ăn không hết cho đứa bán vé số đáng thương ấy thì người mẹ lại mắng là lo nhiều chuyện không phải việc của mình. Câu chuyện tưởng đã kết thúc ở đó nhưng lại được đẩy đến cao trào bằng một tình huống rất bất ngờ: Một lát sau có một đứa trẻ bán vé số khác chạy đến, nó chia cho thằng bé một nửa gói xôi, do nó ăn không hết nên để dành cho bạn. Người mẹ chứng kiến cảnh ấy vội bước ra ngoài phố với gương mặt đỏ bừng. Lúc này chị mới nhận ra rằng mình thật phung phí đồ ăn và vô cảm trước bất hạnh của những người khác.
Tình huống truyện không quá nhiều kịch tính, bất ngờ mà là một tình huống rất đời thường, có thể gặp ở bất cứ đâu trong cuộc sống. Cái tài của nhà văn là khai thác được những tình huống tưởng chừng như rất bình thường ấy để soi chiếu hành vi, tính cách của nhân vật. Nhờ vậy người đọc có thế hình dung rõ ràng về nhân vật người mẹ với những nét phẩm chất không mấy tốt đẹp.
Trước hết đó là một người phụ nữ giàu có nhưng vô cùng lãng phí đồ ăn, sống không biết tiết kiệm. Bằng chứng là chị ấy đưa con đi học bằng chiếc xe máy đắt tiền. Mua tô phở cho con ăn bằng cả mấy ổ bánh mì của những người lao động nghèo khổ nhưng lại thường xuyên đổ đi rất lãng phí.