Bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa" của Nguyễn Duy là một tác phẩm mang nội dung sâu sắc về tình mẫu tử, tình yêu quê hương và những giá trị truyền thống. Bài thơ gợi lên nỗi nhớ thương da diết về người mẹ hiền từ, tảo tần và đầy hy sinh. Qua những kỷ niệm ấm áp về người mẹ, tác giả thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với công lao nuôi dưỡng và dạy dỗ của mẹ. Đồng thời, bài thơ cũng khơi dậy trong lòng người đọc nỗi nhớ quê hương, nơi gắn liền với tuổi thơ và hình ảnh người mẹ, nơi chứa đựng những giá trị truyền thống bền vững.
**Chủ đề chính của bài thơ** là tình yêu thương và lòng biết ơn đối với mẹ, cùng với đó là sự suy ngẫm về cuộc đời, về những gì đã qua, về những giá trị nhân văn sâu sắc mà mẹ và quê hương đã truyền lại cho thế hệ sau. Bài thơ là lời tri ân, là sự trở về với cội nguồn, với những giá trị thiêng liêng nhất của cuộc sống.