Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết thư UPU cho một chú gấu

2 trả lời
Hỏi chi tiết
8.462
76
50
Nguyễn Hữu Huân
09/01/2019 20:27:30
Việt Nam,ngày 09 tháng 01 năm 2019
Chào Gấu!
Lần chuyển nhà mới đây tôi đã gặp được rất nhiều người bạn thú vị và trong đó có một bác hàng xóm hiền lành, tốt tính để lại thiện cảm lẫn ấn tượng trong tôi rất nhiều.
Đó là một người phụ nữ ngoài 60, gương mặt phúc hậu và đôi mắt sáng, ấy là cái sáng trong trẻo nhân từ khó gặp được: mái tóc hoa râm hay được búi gọn và cài bằng cái trâm gỗ trông có vẻ rất cũ kỹ, nước da đã tràn ra những đốm đồi mồi nâu nâu loang lổ, giọng của bác lúc nào cũng êm như tiếng chuông chùa mỗi sớm. Bác có nói là bác tên Thanh.
Ngày chuyển nhà đồ đạc lỉnh kỉnh, bác đã sang làm quen tặng cho gia đình tôi những chiếc bánh ngọt tự tay làm và giúp dỡ đồ đạc, bác có chỉ cho bố mẹ tôi một vài cách bài trí cho sáng căn nhà nên bố mẹ tôi rất mến bác. Bác thích làm bánh ngọt, thường mỗi chủ nhật đều mang một ít sang cho tôi và mấy đứa em ăn. Tôi làm thân với bác, một phần vì thích đồ ngọt một phần vì thấy bác dễ gần.
Bác thường đi tập thể dục rất sớm và rủ tôi đi để rèn luyện sức khỏe, cũng vì thế mà tôi có thể dễ dàng qua được môn thể dục. Bác sống một mình, không có người thân nên khá cô đơn, bác nói bác quý tôi như con cháu trong nhà vậy. Mỗi lần bác vuốt đầu tôi, tôi lại thấy có một tia buồn bã ánh lên trong mắt bác.
Bác Thanh biết gẩy đàn tranh, thứ âm nhạc cổ điển này khá khó hiểu nhưng lúc nào cũng như suối mát chạy dọc bên tai, dù không am hiểu nhưng tôi cũng khá thích. Mỗi tối bác thường gảy đàn và có khi lại đi biểu diễn miễn phí trên nhà văn hóa của khu phố.
Bác có ngỏ ý muốn dạy tôi nếu tôi thích nhưng tôi đã từ chối. Điều tôi thích hơn là xem bác chơi đàn. Bác Thanh như một nghệ nhân xuất chúng, bác biết cả hát, diễn kịch, múa... Nhìn dáng vẻ biểu diễn của một người phụ nữ đã ngoài 60, tôi có thể mường tượng ra nét đẹp của bác lúc trẻ.
Một lần được bác rủ sang nhà chơi, sau bao nhiêu lần bỏ lỡ vì các cuộc hẹn bạn bè, tôi cũng được bước vào căn nhà nhỏ của bác. Sau cánh cửa lúc nào cũng khép ấy là một vườn hoa thược dược, hồng, cúc, lan nhẹ nhàng..., góc sân có khóm trúc khẽ đung đưa, giữa sân là một cãi chõng bằng tre trông rất cũ, nhiều chỗ đã lung lay ngồi xuống tưởng chừng như sắp gãy.
Trong nhà là một không gian rất ấm cúng, đầy đủ tiện nghi. Nhưng điều tôi chú ý là chiếc ảnh đen trắng in hình một người đàn ông điển trai. Bác thấy tôi cứ nhìn chằm chằm, liền cười nhẹ đặt cốc nước cam lên bàn. Bác Thanh nói đấy là chồng bác, lấy nhau năm bác 18 tuổi, chồng bác sau chiến dịch Mậu Thân không có tin đưa về nữa, đồng đội báo tin chồng bác mất và bác ở vậy đến bây giờ.
Tất cả những món đồ cũ kỹ trong căn nhà này đều là quãng thời gian chồng bác nghỉ phép về làm cho bác. Tôi thấy mắt bác Thanh ầng ậng nước khi nhắc về quá khứ, bác kể cho tôi nghe về những chiến tích mà chồng bác lập được khi tham gia kháng chiến mà ông đã viết thư gửi về. Tôi cảm phục người phụ nữ kiên cường này, gần gũi bác, mới thấy mình có một người hàng xóm quá đặc biệt.
Mấy chục năm trời thờ chồng, chồng bác ra đi không để lại cho bác một mụn con mà bác chịu ở vậy, lưu giữ lại kỷ niệm bao nhiêu năm qua. Thiết nghĩ trên đời này không chỉ có những bà mẹ Việt Nam anh hùng mà còn cả những người phụ nữ chung thủy như bác suốt những năm tháng chiến tranh đến thời bình.
Thật vui khi được làm quen và có bác Thanh là hàng xóm. Tôi thường tâm sự cho bác nghe chuyện cá nhân và được bác khuyên giải giúp đỡ, cũng thường nghe bác kể chuyện ngày xưa. Chúng tôi như những người bạn không cùng thế hệ nhưng cùng cảm nghĩ, yêu mến nhau như người nhà.
Và điều làm tôi yêu mến bác hơn là bác hay giúp đỡ những người cơ nhỡ, cho thuê một phần nhà với giá rẻ dành cho những người hoàn cảnh khó khăn ngày ngày phải bươn trải mưu sinh. Bác cũng thường nấu đồ ăn từ thiện đi phát cho các bệnh viện hoặc là nhặt chó mèo bị bỏ rơi về nuôi.
Tuy bác đã già, nhưng việc gì cũng không ngại và luôn tìm cách giúp đỡ người khác trong khả năng. Một hôm có người đàn ông không may đột quỵ khi đi tập thể dục sớm, cũng là bác nhanh trí sơ cứu rồi gọi mọi người đến giúp đỡ đưa vào bệnh viện.
Bác chỉ đơn thuần mặc đi mặc lại những chiếc áo cũ sờn vai rách gấu nhưng lại sẵn sàng mua một cái áo đắt tiền cho em nhỏ đánh giày bị lạnh. Bác hàng xóm của tôi tốt quá, nhìn những hành động của bác mà tôi tin trên đời này thật sự vẫn còn có nhiều người tốt bụng như bác.
Hàng ngày nghe tiếng quét sân, là tôi biết bác lại sẵn sàng cho quãng thời gian tốt đẹp của cuộc đời, giúp đỡ người khác và khiến cuộc sống của mình bình yên. Tôi cũng hay cùng bác đi làm những việc công ích cho xã hội, dù là nhỏ nhoi thôi.
Bác hàng xóm của tôi, một người tận tụy với xã hội và yêu mến mọi người khiến tôi cảm phục. Nhìn theo tấm gương của bác để học tập là điều vô cùng tốt.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
4
18
NoName.423212
02/03/2019 16:09:42
dài thế!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Trắc nghiệm Tổng hợp Lớp 10 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư