Người kể chuyện xưng “tôi” biết rõ nỗi buồn chiến tranh nặng nề của Kiên mà vẫn nói rằng Kiên có niềm lạc quan đáng phải ghen tị. Cần giải đáp như thế nào về nghịch lí này?
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Người kể chuyện xưng “tôi” biết rõ nỗi buồn chiến tranh nặng nề của Kiên mà vẫn nói rằng Kiên có niềm lạc quan đáng phải ghen tị.
- Nỗi buồn chiến tranh liên quan đến niềm tin vào ý nghĩa của những gì người lính đã nếm trải. Dù nếm trải đó có cay đắng bao nhiêu thì nó vẫn có ý nghĩa tích cực, cho người ta một cơ hội để hiểu rõ bản thân mình, hiểu rõ những gì cần từ bỏ hay cần gìn giữ. Rõ ràng, việc truy ngược hành trình đã từng trải qua bằng kí ức là điều hoàn toàn cần thiết.
- Nỗi buồn chiến tranh đưa lại cho nhân vật niềm hạnh phúc thật sự khi “mãi mãi được sống trong mùa xuân của những tình cảm mà ngày nay đã mai một hoặc đã già cỗi và biến tướng”. Nhìn tổng thể, chiến tranh gắn với sự hung bạo, huỷ diệt, tàn phá, chết chóc. Nhưng để thắng được chiến tranh, chất người của con người phải mạnh hơn. Chính vì thế, với nỗi buồn chiến tranh, nhân vật Kiên đã “vĩnh viễn được sống trong những ngày tháng đau thương nhưng huy hoàng”. Như vậy, Kiên đã tin và đã gặp cái cần gặp. Đây rõ ràng là niềm lạc quan của anh.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |