Trong bài “Chú đi tuần” (Tiếng Việt 5 – Tập 2), nhà thơ Trần Ngọc có viết: (3đ)
Trong đêm khuya vắng vẻ,
Chú đi tuần đêm nay
Nép mình dưới bóng hàng cây
Gió đông lạnh buốt đôi tay chú rồi!
Rét thì mặc rét cháu ơi!
Chú đi giữ mãi ấm nơi cháu nằm.
Em hãy nêu cảm nhận của em về hình ảnh chú bộ đội trong đoạn thơ trên.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Qua đoạn thơ trên, nhà thơ Trần Ngọc đã vẽ lên một hình tượng chú bộ đội đầy kiên trung, tận tụy với công việc bảo vệ giấc ngủ cho nhân dân. Giữa “đêm khuya vắng vẻ”, khi mọi người đang chìm trong giấc ngủ say, hình ảnh chú bộ đội “đi tuần” khiến em thấy thật khâm phục và cảm động. Càng khâm phục và cảm động hơn khi công việc đi tuần ấy được thực hiện giữa không gian của một đêm mùa đông nơi miền Bắc. Nơi mà bất kì ai sinh ra ở đó đều cảm nhận được sự khắc nghiệt của mùa đông. “lạnh buốt đôi tay”, “nép mình dưới bóng hàng cây”, những câu từ ấy sao nghe xót xa đến vậy. Nhưng chính sự xót xa đó lại khắc sâu hơn về sự hi sinh, sức chịu đựng của một người lính Cụ Hồ. Sự hi sinh đó để cho một mục đích cao cả: “giữ ấm nơi cháu nằm”. Là thế hệ tương lai của đất nước, em trân trọng và kính phục sự hi sinh của bao người lính, ngày đêm phục vụ nhân dân, bảo vệ tổ quốc. Sự hi sinh đó làm cho em có động lực để phấn đấu, học tập tốt hơn nữa để không phụ sự hi sinh của thế hệ cha anh đi trước. Cám ơn nhà thơ Trần Ngọc đã cho em biết về một hình tượng chú bộ đội đẹp đến vậy.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |