Khổ thơ của nhà thơ Chính Hữu trong tác phẩm "Gía tưng thước đất " khiến tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Hình ảnh "Ngã trên dây thép ba tầng" mang đến sự ám ảnh về sự khốc liệt của chiến tranh, nơi mà những người lính phải đối mặt với cái chết trong những tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Họ vẫn giữ vững vị trí, "một bàn tay chưa rời báng súng", thể hiện tinh thần kiên cường, quyết không khuất phục trước kẻ thù. Cụm từ "chân lưng chừng nửa bước xung phong" như một biểu tượng cho khát vọng sống mãnh liệt, bất chấp hiểm nguy, dù ở trên bến bờ sự sống hay cái chết. Đặc biệt, câu thơ "Ôi những con người mỗi khi nằm xuống / Vẫn nằm trong tư thế tiến công!" như một lời tri ân sâu sắc gửi tới những người đã ngã xuống vì độc lập tự do. Họ không chỉ đơn thuần là những chiến binh, mà còn là những biểu tượng cho lý tưởng, cho lòng yêu nước và tinh thần bất diệt. Đoạn thơ khơi dậy trong tôi không chỉ niềm tự hào về tinh thần yêu nước của cha ông mà còn là nỗi trăn trở về giá trị của hòa bình, để không ai phải nằm xuống trong tư thế ấy.