Viết bài văn trình bày cảm nhận của em về phong vị dân gian trong bài Việt Bắc (Tố Hữu) và bài Mưa xuân (Nguyễn Bính)
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Tố Hữu và Nguyễn Bính là hai nhà thơ lớn trong nền văn học Việt Nam có nhiều tác phẩm hay và độc đáo. Nếu thơ của Tố Hữu luôn đậm đà tính dân tộc thì Nguyễn Bính lại được xem là nhà thơ của đồng nội. Các tác phẩm Việt Bắc và Mưa Xuân là tiêu biểu cho phong cách sáng tác của Tố Hữu và Nguyễn Bính, hai tác phẩm này mang phong vị dân gian đặc sắc.
Bài thơ “Việt Bắc” của Tố Hữu mang đậm phong vị dân gian qua nhiều yếu tố nghệ thuật và nội dung. Trước hết, bài thơ sử dụng thể thơ lục bát, một thể thơ truyền thống của dân tộc Việt Nam, với nhịp điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển, dễ đi vào lòng người. Những câu thơ như:
“Mình về mình có nhớ ta
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.”
không chỉ gợi lên hình ảnh quê hương mà còn thể hiện tình cảm gắn bó, thủy chung giữa người ở lại và người ra đi. Tố Hữu cũng sử dụng nhiều hình ảnh quen thuộc trong đời sống dân gian như “áo chàm”, “bếp lửa”, “rừng núi”, “suối lũ”, tạo nên một bức tranh thiên nhiên và cuộc sống đậm chất Việt Bắc.
Ngoài ra, ngôn ngữ trong bài thơ rất gần gũi, mộc mạc, mang đậm chất dân gian. Những từ ngữ như “mình”, “ta” được sử dụng một cách tự nhiên, thân mật, tạo nên sự gần gũi, gắn bó giữa người đọc và tác phẩm. Giọng thơ tâm tình, ngọt ngào, tha thiết, như lời thủ thỉ của người bạn tri kỷ, làm cho bài thơ trở nên sống động và dễ đi vào lòng người.
Bài thơ “Mưa xuân” của Nguyễn Bính cũng mang đậm phong vị dân gian qua cách sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh. Nguyễn Bính được mệnh danh là “thi sĩ của đồng quê” bởi thơ ông luôn gắn liền với những hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt Nam. Trong “Mưa xuân”, những hình ảnh như “cô gái”, “mưa xuân”, “đường làng” đều rất gần gũi, mộc mạc:
“Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già.”
Ngôn ngữ thơ của Nguyễn Bính giản dị, mộc mạc nhưng đầy chất trữ tình, gợi lên một không gian làng quê yên bình, ấm áp. Những hình ảnh như “mưa xuân”, “đường làng”, “cô gái” đều rất quen thuộc, gần gũi, tạo nên một bức tranh làng quê Việt Nam đầy màu sắc và sống động.
Cả hai bài thơ đều thể hiện phong vị dân gian qua việc sử dụng ngôn ngữ, hình ảnh và thể thơ truyền thống. Nếu như “Việt Bắc” của Tố Hữu mang đến một bức tranh thiên nhiên và cuộc sống đậm chất cách mạng, thì “Mưa xuân” của Nguyễn Bính lại gợi lên một không gian làng quê yên bình, trữ tình. Cả hai đều thể hiện tình yêu quê hương, đất nước và con người Việt Nam một cách sâu sắc và chân thành.
Phong vị dân gian trong thơ của Tố Hữu và Nguyễn Bính không chỉ làm cho tác phẩm của họ trở nên gần gũi, thân thuộc với người đọc mà còn góp phần bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Qua đó, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của ngôn từ mà còn thấy được tình yêu quê hương, đất nước và con người Việt Nam trong từng câu thơ.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |