Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khổ thơ này mở đầu bằng hình ảnh “ngọn khói cong ngủ rồi chưa dậy”, một hình ảnh rất đỗi quen thuộc và bình dị của làng quê Việt Nam. Ngọn khói từ bếp lửa không chỉ là biểu tượng của sự ấm áp, mà còn là dấu hiệu của sự sống, của những bữa cơm gia đình quây quần bên nhau. Hình ảnh này gợi lên sự yên bình, tĩnh lặng của buổi sáng sớm, khi mọi thứ còn đang chìm trong giấc ngủ.
Tiếp theo, câu thơ “Nổi cảm bao năm mẹ đun dở” như một lời nhắc nhở về công lao của mẹ, người đã dành cả cuộc đời để chăm sóc gia đình. Những bữa cơm mẹ nấu không chỉ đơn thuần là thức ăn, mà còn chứa đựng tình yêu thương, sự hy sinh và những kỷ niệm khó quên.
“Chái bếp nằm nghe nẵng nặng đêm” là hình ảnh chái bếp như một nhân chứng lặng lẽ, chứng kiến mọi sự thay đổi của thời gian và không gian. Chái bếp không chỉ là nơi nấu nướng, mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm, những câu chuyện của gia đình qua bao thế hệ.
Cuối cùng, “Chái bếp vườn nhà cha gọi tên” thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa chái bếp và ngôi nhà, nơi cha mẹ đã từng sống và làm việc. Chái bếp như một phần không thể thiếu của ngôi nhà, nơi mà mỗi khi nhắc đến, ta lại nhớ về những kỷ niệm êm đềm, những ngày tháng hạnh phúc bên gia đình.
Khổ thơ này không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn chứa đựng tình cảm sâu sắc, sự tri ân và nhớ nhung về quê hương và gia đình. Nó gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc ấm áp, thân thuộc và đầy ý nghĩa.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |