Viết bài văn nghị luận so sánh, đánh giá hai đoạn trích truyện dưới đây
----- Nội dung ảnh ----- Thẳng Lùm “còi” nhún vai,co mình lại tưởng như ngọn gió vừa bay qua lạnh lắm vậy. - Hỏi đó, hỏi tao còn nhớ oli là hồi đó, mà tao bỏ tao lại đây nè. - Là sao? - tôi chống hứng. - Tao cũng đâu có biết. Chắc mày tao gáp chuyện gì độn buồn lắm, nuôi không nổi tao nên bỏ tao lại đây. Bởi vậy tao tên Lùm đó. - Sao hoài.
Thẳng Lùm lắc đầu ra chiều cảnh nản: - Thiệt đó, biết sao tao đến thủy vậy hôn? - Nó chừa ra cái mặt như chằm cháy - tao bị bỏ ngoài nắng đó. Hỏi đó ở ngã tư nãy, váng vèo hả, tao nam khóc cá buổi mai đầu có ai hay. Tôi chứng đối quá tao mới khóc, tao khóc rổ rồn luôn, tao mạnh miệng từ hồi hồi mà. Rồi cái côi ta đi bánh mì, chảy lại, bổng lên, đụng rồi ai mà cho tao trật trật đó, đè đau tao ăn hết cái bánh mì luôn. Bà đi thấy tao nhai bành bạch tứ bề, rồi lẽo méo làm mỏng tô một miếng sữa nào hết, hả chưa? (Trích Lụm còi, In trong tập Xa Xóm Mũi, Nguyễn Ngọc Tư, NXB Kim Đồng, 2016)
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).