Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về nhân vật cô bé trong câu chuyện "Đôi tai của tâm hồn"

Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ, lại rộng nữa.
Cô bé buồn tủi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: “Tại sao mình lại không được hát? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao?”. Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
“Cháu hát hay quá!” – Một giọng nói vang lên: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều vui vẻ”. Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi. Hôm sau, khi cô bé đến công viên đã thấy cụ già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ, mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Cụ vỗ tay nói lớn: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!”. Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi. 
Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không.
“Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn hai mươi năm nay” – một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: Đôi tai của tâm hồn.
      Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về nhân vật cô bé trong câu chuyện Đôi tai của tâm hồn
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
597
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong câu chuyện "Đôi tai của tâm hồn", nhân vật cô bé là một hình ảnh thật đẹp và xúc động, thể hiện sức mạnh của niềm đam mê và nghị lực sống. Dù bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca vì ngoại hình nhút nhát, gầy guộc và bộ quần áo cũ kỹ, cô bé vẫn giữ trong mình niềm khao khát cháy bỏng được hát. Những giọt nước mắt rơi trong công viên không chỉ là nỗi buồn tủi mà còn là sự dũng cảm để vượt qua nỗi mặc cảm, tìm đến âm nhạc như một nơi trú ẩn, một cách để bộc lộ bản thân. Hình ảnh cô bé ngồi hát một mình, quên đi mọi âu lo, đã tạo nên một không gian tràn ngập cảm xúc.

Cuộc gặp gỡ với ông cụ điếc là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời cô bé. Sự động viên từ một người chú ý lắng nghe, dù không thể nghe được tiếng hát của cô, đã trở thành nguồn cổ vũ vô cùng quý giá. Nó cho thấy rằng, đôi khi, những lời khen ngợi và sự thấu hiểu từ người khác có thể nâng đỡ tinh thần và giúp ta vững vàng hơn trên con đường theo đuổi ước mơ. Khi cô bé trưởng thành, trở thành ca sĩ nổi tiếng, hình ảnh cụ già bên chiếc ghế đá vẫn luôn in đậm trong lòng cô, như một biểu tượng cho tình yêu thương và sự khích lệ vô điều kiện.

Cuối cùng, sự phát hiện về đôi tai của tâm hồn đã khắc sâu bài học rằng giá trị thực sự không nằm ở bề ngoài, mà là những gì ta cảm nhận và chia sẻ với thế giới. Cô bé không chỉ hát cho một đôi tai có thể nghe, mà còn cho cả tâm hồn của những ai đã từng yêu mến âm nhạc. Từ một cô bé nhút nhát, cô đã vươn lên thành một nghệ sĩ tài ba, làm sống dậy những cảm xúc đẹp đẽ trong tâm hồn mỗi người, điều đó chứng tỏ rằng sự kiên trì và đam mê có thể chinh phục mọi trở ngại.
1
0
Nhi
01/10 12:05:03
+5đ tặng

Trong câu chuyện "Đôi Tai của Tâm Hồn", nhân vật cô bé để lại ấn tượng sâu sắc về sự nhạy cảm và sức mạnh nội tâm đáng ngưỡng mộ. Cô bé mặc dù không có khả năng nhìn thấy, nhưng sự thiếu thốn về thể chất không hề làm giảm đi sự tinh tế và nhạy cảm của cô. Ngược lại, cô bé phát triển một khả năng đặc biệt trong việc cảm nhận âm thanh và cảm xúc xung quanh.

Sự nhạy cảm của cô bé thể hiện qua việc cô có thể cảm nhận âm thanh của thế giới một cách sâu sắc và tinh tế. Những âm thanh mà cô nghe thấy trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của cô, giúp cô kết nối với thế giới và tạo nên một cuộc sống đầy màu sắc. Cô bé không chỉ cảm nhận được những âm thanh, mà còn là những cảm xúc và vẻ đẹp trong cuộc sống, dù không nhìn thấy.

Tuy không có thị giác, cô bé vẫn tìm cách hòa mình vào cuộc sống và cảm nhận mọi thứ qua các giác quan khác. Sự kiên trì và lòng yêu đời của cô bé là một nguồn cảm hứng mạnh mẽ. Cô không để sự thiếu hụt của mình làm giảm đi sự đam mê và niềm vui trong cuộc sống.

Sự mạnh mẽ và tinh tế của cô bé cho thấy rằng giá trị của cuộc sống không chỉ phụ thuộc vào khả năng nhìn thấy, mà còn vào khả năng cảm nhận và trải nghiệm từ trái tim và tâm hồn. Nhân vật cô bé là một minh chứng rõ ràng cho việc tìm thấy vẻ đẹp và ý nghĩa trong cuộc sống dù có những hạn chế về thể chất. Câu chuyện về cô bé là một bài học quý giá về sự cảm nhận sâu sắc và lòng kiên trì, và nhấn mạnh rằng mỗi người đều có khả năng tìm thấy giá trị và niềm vui trong cuộc sống, bất chấp những khó khăn hay thiếu hụt.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
4
0
Phuonggg
01/10 14:29:50
+4đ tặng

Cô bé trong câu chuyện "Đôi tai của tâm hồn" là một nhân vật vô cùng đáng mến, mang trong mình nỗi buồn và khát khao được công nhận. Dù bị loại khỏi dàn đồng ca chỉ vì vẻ bề ngoài và trang phục cũ kỹ, cô bé vẫn không đánh mất niềm đam mê với âm nhạc. Những giọt nước mắt của cô không chỉ phản ánh sự thất vọng mà còn là sự kiên trì và lòng dũng cảm để theo đuổi ước mơ của mình. Hình ảnh cô bé hát một mình trong công viên, bất chấp những định kiến xung quanh, thể hiện một tâm hồn nhạy cảm và mãnh liệt. Sự xuất hiện của ông cụ nghe cô hát đã trở thành một nguồn động viên lớn lao, giúp cô nhận ra giá trị của chính bản thân. Dù ông cụ không nghe được âm thanh, nhưng ông lại cảm nhận được tình yêu và tâm huyết mà cô gửi gắm trong từng câu hát. Điều này đã giúp cô bé vượt qua nỗi buồn tủi và tiếp tục phấn đấu. Câu chuyện kết thúc với việc cô gái trở thành một ca sĩ nổi tiếng, nhưng dấu ấn của ông cụ trong công viên mãi mãi không phai nhòa trong trái tim cô. Nhân vật cô bé là biểu tượng cho sự kiên trì và lòng đam mê, cho thấy rằng đôi khi, chính sự thấu hiểu từ tâm hồn mới là điều quan trọng nhất, hơn cả sự công nhận từ thế giới bên ngoài.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×