Một trong những kỷ niệm đầy tiếc nuối mà em đã trải qua là khi em không tham gia chuyến đi dã ngoại cùng lớp. Hôm đó, cả lớp háo hức chuẩn bị, nhưng em lại quyết định ở nhà vì lý do sức khỏe. Khi nhìn những bức ảnh bạn bè vui vẻ bên nhau, em cảm thấy cô đơn và chạnh lòng. Đó là lần đầu tiên lớp em có một hoạt động gắn kết như vậy, và em đã bỏ lỡ nhiều khoảnh khắc quý giá. Dù đã liên lạc với các bạn qua điện thoại, nhưng cảm giác không thể ở bên họ làm em cảm thấy hụt hẫng. Sau chuyến đi, mọi người kể lại nhiều câu chuyện thú vị và những trò chơi hài hước mà em không được chứng kiến. Giờ đây, em nhận ra rằng có những cơ hội không thể lấy lại, và từ đó, em luôn cố gắng tham gia vào mọi hoạt động của lớp. Điều đó nhắc nhở em về giá trị của những khoảnh khắc bên bạn bè.