Phần 1: Đọc hiểu (5,0 điểm)
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
Có còn đâu thơ dại?Đủ cho nỗi đau mùa cũ tự mọc mầmĐứng trước bóng mình để dặn nỗi trầm ngâm:“Đừng khóc!Vì còn dấu chân cõng muôn vàn lời hứa”.Học tiếng vỡ lòng từ quê hương lần nữaĐể biết yêu hơn một làng xưa, nắm đất, gia đìnhRồi nơi đâu đó thuộc về hình hài cũNgười đã biết mình là trọn một sinh linh
Trong nỗi nhớ có hạt nắng bình minhCó dấu gót giày về trên nền gạch mốcTrong tiếng mở cửa về cọ diêm đốt thuốcLà trăn trở nốt xem: nhớ đến bao nhiêu là nỗi nhớ đã nhiều?
(Trích tập Nhớ rất nhiều là nhớ được bao nhiêu, Tác giả Huyền Thư, nhà xuất bản Văn hóa, 12/2017)
Xác định thể thơ trong văn bản trên. Xác định đối tượng hướng đến trong nỗi nhớ của tác giả qua đoạn thơ.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
- Thể thơ: tự do.
- Đối tượng hướng đến trong nỗi nhớ của tác giả qua đoạn thơ: có hạt nắng bình minh, dấu gót giày, nền gạch mốc, tiếng mở cửa, cọ diêm đốt thuốc.Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |