Câu lạc bộ Văn học trường em phát động cuộc thi viết “Tác phẩm văn học trong tôi”. Em hãy chọn một tác phẩm văn học truyện Bố của Xi- Mông) để viết bài nghị luận khoảng 800 chữ Câu lạc bộ Văn học trường em phát động cuộc thi viết “Tác phẩm văn học trong tôi”. Em hãy chọn một tác phẩm văn học truyện Bố của Xi- Mông) để viết bài nghị luận khoảng 800 chữ
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi **Bài Nghị Luận: Tác phẩm "Bố của Xi-mông"** Trong kho tàng văn học thế giới, có rất nhiều tác phẩm để lại trong lòng độc giả những ấn tượng sâu sắc và những bài học quý giá. Một trong những tác phẩm tiêu biểu mà tôi muốn viết đến trong cuộc thi “Tác phẩm văn học trong tôi” chính là truyện ngắn “Bố của Xi-mông” của tác giả A.ê. Rê-đi-ê. Tác phẩm không chỉ mang lại cho tôi những cảm xúc chân thành mà còn là những suy ngẫm sâu sắc về tình cha con, tình thương và trách nhiệm trong cuộc sống. Truyện ngắn “Bố của Xi-mông” xoay quanh mối quan hệ giữa bố và con trai Xi-mông. Nhân vật chính, Bố của Xi-mông, là một người cha giản dị, nghèo khổ nhưng lại rất yêu thương con trai của mình. Ông làm việc vất vả để có thể đạt được ước mơ cho Xi-mông – một cậu bé thông minh, sáng dạ nhưng cũng đầy tật xấu. Mọi thứ diễn ra trong bối cảnh xã hội đầy khó khăn, nơi mà cái nghèo đeo bám và ước mơ dường như xa vời. Câu chuyện mở ra với hình ảnh Bố của Xi-mông đang loay hoay tìm cách kiếm tiền nhằm mua một chiếc xe đạp cho con. Hình ảnh ấy ngay lập tức đã gợi lên trong tôi sự cảm thông và xót xa. Bố không chỉ là một người lao động cần mẫn mà còn là biểu tượng của tình yêu thương vô bờ bến. Sự hy sinh thầm lặng của ông làm tôi nhớ đến hình ảnh người cha của mình, người đã luôn cố gắng, bất chấp khó khăn để có thể nuôi dưỡng và chăm sóc gia đình. Trong quá trình đọc tác phẩm, tôi không khỏi xúc động trước những khoảnh khắc giản dị nhưng đầy ý nghĩa giữa Bố và Xi-mông. Tình yêu thương giữa họ không được thể hiện bằng những lời nói hoa mỹ, mà là những hành động, những sự hi sinh mà Bố dành cho con. Ông không chỉ là một người cha, mà còn là một người thầy dạy cho Xi-mông bài học về trách nhiệm, đạo đức và lòng tự trọng. Những đoạn mô tả sự quan tâm, chăm sóc của Bố dành cho Xi-mông khiến tôi phải suy nghĩ về chính bản thân mình. Tôi nhận ra rằng, đôi khi mình đã vô tình lãng quên đi những giá trị cao đẹp mà cha mẹ đã dành tặng. Đặc biệt, một trong những chi tiết gây ấn tượng mạnh mẽ trong tác phẩm là hình ảnh Xi-mông nhận ra giá trị của chiếc xe đạp không chỉ đơn thuần là một phương tiện di chuyển, mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương và sự hy sinh của Bố. Hình ảnh ấy khiến tôi rung động và nhận biết sâu sắc rằng, trong cuộc sống này, không có món quà nào quý giá hơn tình thân. Ngoài ra, cách tác giả xây dựng nhân vật Bố của Xi-mông thật tinh tế. Ông không hoàn hảo, đôi khi còn vụng về và thiếu người khéo léo trong cách thể hiện tình cảm. Nhưng chính sự “không hoàn hảo” ấy lại càng làm tăng thêm chiều sâu trong hình ảnh người cha - một người vừa mạnh mẽ, vừa yếu đuối, vừa yêu thương mà cũng đầy lo lắng. Người cha trong tôi chính là biểu tượng cho những gì cao quý nhất mà cuộc sống ban tặng. Câu chuyện “Bố của Xi-mông” không chỉ dừng lại ở việc phản ánh tình yêu thương gia đình mà còn là một bài học về việc trân trọng những điều nhỏ nhặt trong đời sống hàng ngày. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, trong cuộc sống bộn bề khó khăn, tình thân luôn là chỗ dựa vững chắc nhất. Truyện không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một tấm gương phản chiếu cho cuộc sống, giúp tôi quyết tâm hơn trong việc chăm sóc và yêu thương gia đình mình. Tóm lại, “Bố của Xi-mông” không chỉ đơn thuần là một tác phẩm để đọc, mà còn là một tác phẩm để cảm nhận và suy ngẫm. Nó giúp tôi nhận thức sâu sắc hơn về tình yêu thương gia đình và những giá trị mà cha mẹ luôn dành cho con cái. Chúng ta đều có thể học được nhiều điều quý giá từ những câu chuyện giản dị, và “Bố của Xi-mông” là một trong những tác phẩm như vậy. Tình yêu của cha mẹ là một trong những tài sản quý giá nhất mà mỗi người chúng ta có trong đời, và chúng ta nên biết trân trọng nó.