Đọc và phân tích bài viết tham khảo trên ----- Nội dung ảnh ----- Đồng dao mùa xuân – một bài thơ xúc động về người lính
Đồng dao mùa xuân của Nguyễn Khoa Điềm là bài thơ viết về người lính hi sinh nơi chiến trường Trường Sơn trong “Những năm máu lửa”. Tác phẩm thể hiện tình cảm tiếc thương, sự trân trọng, lòng biết ơn,… với những con người đã hiến dâng tuổi thanh xuân cho đất nước. Có những hình ảnh đối lập nhau rất rõ nét: “Anh không nhà”, “Anh là một mình”, “Anh ngồi lặng lẽ”, “Chưa mất lẫn yêu… Còn mê tha diều”. Hình ảnh người lính trong bộ quân phục màu xanh, bận rộn lo toan, đã rõ ràng mà cũng thật xót xa, nhưng lại khẳng định họ là những người chủ động ghi viết lên con đường chiến đấu. Anh hồn thơ vào sắc hoa rực rỡ, màu sắc biếc xanh, và vốc dáng nuồn non húng vĩ. “Ngày xuân ngọ lẫn” các người lính ấy không bao giờ mất đi cái nét hồn nhiên của họ, mà mùa xuân lại khiến họ sống thực đặc sắc của đời sinh còn hơn người đọc còn ngạc nhiên, tung tràn những cánh đồng quê, hành phúc đầu tiên chớm bình yên được các anh bảo vệ, giữ gìn. Những sắc màu tươi đẹp: tuổi xuân, ngảy xuân cử, mai vàng, suối biệt và sức sống bất diệt của mùa xuân, đã sưởi ấm hình thế và cảm xúc để các những người lính ta hết làm nên đất ruộng muôn đời.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài viết "Đồng dao mùa xuân – một bài thơ xúc động về người lính" đã mang lại một cái nhìn sâu sắc về bài thơ "Đồng dao mùa xuân" của Nguyễn Khoa Điềm, khắc họa hình ảnh người lính hy sinh nơi chiến trường Trường Sơn trong thời kỳ chiến tranh khốc liệt. Tác phẩm thể hiện sự tri ân, biết ơn và tôn vinh những con người đã dâng hiến tuổi xuân cho Tổ quốc.
Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh đối lập, nhấn mạnh sự cô độc, lặng lẽ của người lính như “Anh không nhà”, “Anh là một mình”, hay “Anh ngồi lặng lẽ”. Những câu thơ này không chỉ mô tả nỗi buồn và sự hy sinh mà còn khẳng định tinh thần kiên cường, chủ động của họ trong việc lựa chọn con đường chiến đấu. Người lính dù cô đơn, nhưng vẫn mang trong mình tình yêu cuộc sống, niềm hồn nhiên, cùng những ký ức tuổi trẻ như "chưa mất lẫn yêu", "còn mê thả diều".
Hình ảnh mùa xuân trong bài thơ không chỉ tượng trưng cho tuổi trẻ mà còn cho sự sống bất diệt. Mùa xuân gợi lên sức sống mới, màu sắc tươi sáng của thiên nhiên và là biểu tượng cho hy vọng, sự hồi sinh sau những năm tháng chiến tranh. Bài thơ đã khéo léo lồng ghép vẻ đẹp của mùa xuân với sự hy sinh cao cả của người lính, qua đó tôn vinh tình yêu đất nước và sự cống hiến thầm lặng của những con người ấy.
Như vậy, bài viết đã giúp ta hiểu thêm về giá trị nhân văn sâu sắc của "Đồng dao mùa xuân", nơi Nguyễn Khoa Điềm dùng hình ảnh người lính và mùa xuân để tôn vinh những người đã hiến dâng tất cả cho Tổ quốc.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ