Hình ảnh "cánh đồng vàng" gợi lên một không gian rộng lớn, trù phú, nơi mà hương lúa chín tỏa ngát, mang đến cảm giác bình yên, no ấm. Câu thơ "Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều" đã khơi gợi trong lòng người đọc những ký ức về tuổi thơ, về những buổi chiều thả diều trên đồng, hít hà mùi thơm lúa mới.Hình ảnh người mẹ "áo nâu nón lá liêu xiêu đi về" lại càng làm cho bức tranh quê hương thêm phần sinh động. Đó là hình ảnh quen thuộc, gần gũi của người phụ nữ Việt Nam, tần tảo, chịu thương chịu khó. Hình ảnh người mẹ ấy gợi lên tình yêu thương bao la, sự ấm áp của gia đình.Qua khổ thơ, ta cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả. Đó không chỉ là tình yêu với những cánh đồng lúa chín vàng, với hương thơm quê nhà mà còn là tình yêu với những con người nơi đây, đặc biệt là tình yêu với người mẹ kính yêu.Khổ thơ này đã chạm đến những cảm xúc sâu kín nhất trong lòng mỗi người con xa quê. Nó nhắc nhở chúng ta về những giá trị giản dị, về những điều đẹp đẽ nhất trong cuộc sống.