Bài thơ "Thầy" của tác giả không chỉ khắc họa tình cảm sâu sắc dành cho thầy giáo mà còn thể hiện nghệ thuật thơ đặc sắc. Đầu tiên, hình ảnh "cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay" mở đầu bài thơ tạo cảm giác bất chợt, như một cú sốc trước sự thay đổi của thời gian. Hình ảnh "tóc thầy bạc trắng" được so sánh với "bụi phấn," gợi lên sự gắn bó giữa thầy và nghề nghiệp, vừa thực vừa tượng trưng cho những vết tích của thời gian. Nghệ thuật điệp ngữ trong câu "bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở?" không chỉ nhấn mạnh sự trôi chảy của thời gian mà còn thể hiện nỗi lòng xao xuyến, day dứt của người học trò.
Hình ảnh "mái chèo" và "những viên phấn trắng" thể hiện thầy là người dẫn dắt, định hướng cho thế hệ trẻ, một phép ẩn dụ sinh động về vai trò của thầy trong cuộc đời học trò. Cuối cùng, câu thơ "Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi" là một lời cầu xin chân thành, thể hiện khao khát được giữ lại những khoảnh khắc quý giá bên thầy. Tất cả những yếu tố này kết hợp tạo nên một tác phẩm giàu cảm xúc và sâu sắc.