Từ "lũ" ở đây chỉ sự nước lũ, thể hiện một hiện tượng thiên nhiên dữ dội, mạnh mẽ và bất ngờ. "Sấp ngửa" là một trạng thái hỗn loạn, bối rối, phản ánh sự chao đảo trong lòng người khi phải đối mặt với thiên tai. Hình ảnh này gợi lên cảm giác mạnh mẽ về sự tàn phá và bất lực của con người trước sức mạnh của thiên nhiên. "Ấp oà" tạo nên âm thanh lớn, ám chỉ sức mạnh ồ ạt của nước lũ, làm cho không gian trở nên ầm ĩ và đáng sợ. Câu thơ
"Nước ơi, trắng xoá lệ nhoà bóng quê!" thể hiện nỗi buồn và sự đau xót của con người khi phải chứng kiến quê hương mình bị thiên tai tàn phá. Từ "nước" được nhân hoá, thể hiện sự kêu gọi, như thể nước đang có ý thức, khiến người đọc cảm nhận được sự giao thoa giữa thiên nhiên và con người. "Trắng xoá" tạo nên hình ảnh rộng lớn, cho thấy nước đã lan tỏa, phủ lên cảnh vật quê hương. "Lệ nhoà" thể hiện nỗi đau, nước mắt, sự mất mát, và cảm giác tiếc nuối về quê hương, nơi đã từng yên bình. "Bóng quê" gợi nhớ đến những kỷ niệm, hình ảnh đẹp đẽ của quê hương, giờ đây bị che lấp bởi sự tàn phá.Hai câu thơ mang một ý nghĩa sâu sắc, thể hiện sự đau thương, mất mát của con người trước thiên tai, đồng thời phản ánh tình yêu quê hương. Tác giả không chỉ mô tả sự dữ dội của thiên nhiên mà còn nhấn mạnh cảm xúc đau xót của con người khi quê hương, nơi chốn thân thuộc, bị tàn phá.Tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ như nhân hoá và hình ảnh ẩn dụ để tạo ra sự kết nối giữa con người và thiên nhiên. Ngôn ngữ thơ rất biểu cảm, giúp người đọc cảm nhận được nỗi đau và sự hỗn loạn mà thiên tai mang lại. Cách sử dụng từ ngữ đơn giản nhưng giàu sức gợi, làm nổi bật cảm xúc và hình ảnh.Kết luận
Bài thơ không chỉ là một tiếng kêu than trước sự tàn phá của thiên nhiên mà còn là một thông điệp về tình yêu quê hương và nỗi đau mà con người phải chịu đựng. Hai câu thơ này vừa thể hiện sự dữ dội của lũ lụt, vừa bộc lộ nỗi lòng của con người, khiến người đọc cảm nhận rõ ràng được sự liên kết giữa thiên nhiên và tâm hồn con người.