Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích đặc điểm tính cách của nhân vật tôi [Minh] và tóm tắt ý chính của văn bản dưới đây

phân tích đặc điểm tính cách của nhân vật tôi[minh]và tóm tắt ý chính của văn bản dưới đây :Thì ra bà tôi lâu nay vẫn đi bán bỏng ngoài bến tàu. Khổ thân bà quá! Bà ơi, cháu thương bà lắm. Bà có nghe thấy tiếng cháu gọi thầm bà không? Lúc này bà làm gì, ở đâu? Sao bà không về với cháu đi bà!

Ôi, tôi như nhìn thấy bà tôi đang len lỏi đi dọc các toa tàu, giơ gói bỏng lên trước mặt hành khách nài nỉ: “Ông ơi, bà ơi mua bỏng giúp tôi đi!”. Nhưng con tàu vô hình cứ mang các hành khách chạy đi, để lại bà tôi tóc bạc, lưng còng, đứng chơ vơ giữa hai vệt đường ray… Chính tôi, tôi cũng vô tình như con tàu, tôi chẳng để ý gì đến bà tôi, tôi chỉ nghĩ đến những con quay, những quả bóng của tôi thôi! Nhiều lúc bà tôi đến chơi, mới ngồi với bà được một tí, tôi đã vội bỏ đi với những trò chơi của tôi rồi! Không, không thể để thế được. Tôi đã mười hai tuổi, lớn rồi, tôi cũng có quyền bàn chuyện nghiêm chỉnh với bố mẹ tôi chứ! Nghĩ rồi, tôi chạy ào xuống nhà. Tôi thấy mẹ tôi đang rửa bát, còn bố tôi đang xách nước lên.

- Bố mẹ ơi, – tôi gọi giục giã, – bố mẹ vào cả đây con có chuyện này muốn nói với bố mẹ.

- Thằng này hôm nay lạ thật. – Bố tôi nói. – Có chuyện gì mà quan trọng vậy?

- Thì con cứ nói đi, – mẹ tôi nói, – mẹ vừa rửa bát vừa nghe cũng được.

- Không , cả mẹ nữa, mẹ vào đây con mới nói.

Mẹ tôi vào, nhìn tôi lo lắng:

- Hay con có chuyện gì ở lớp?

- Không.

- Hay con đánh nhau với bạn nào?

- Không. Chuyện nhà ta kia. Bố mẹ ơi, bố mẹ có thương bà không?

- Sao tự nhiên con lại hỏi thế? – Bố tôi hỏi lại tôi. – Mà bà làm sao kia mà thương?

- Bà chẳng làm sao cả. Bà đi bán bỏng ở bến tàu ấy, người ta bảo thế. Bố mẹ có biết không?

- Biết, – bố tôi có vẻ lúng túng, – nhưng thế thì sao.

- Còn sao nữa! – Tôi nghẹn ngào: – Bà già rồi. Sao bố lại để bà như thế? Khổ thân bà!

- Bố có bắt bà phải thế đâu, – mẹ tôi trả lời thay cho bố, – vì bà thích thế chứ.

- Thích ư? Con chắc là bà chẳng thích đâu. Đời nào bà lại thích đi bán bỏng hơn ở nhà với con, với bố mẹ. Bà yêu thương bố mẹ và con lắm kia mà. Ôi, con cứ nghĩ đến những ngày nắng, ngày rét mà bà thì già thế, bà sao chịu nổi, bà ốm rồi bà chết như bà Thìn bên cạnh ấy thì sao. – Nói đến đây tôi oà lên khóc. – Ước gì bây giờ con đã lớn để con nuôi được bà!

Bố mẹ tôi lặng lẽ nhìn tôi rồi lại nhìn nhau. Bố tôi đặt một bàn tay lên vai tôi rồi nói:

- Thôi con nín đi. Bố hiểu rồi. Con nín đi con!

Tôi cảm thấy giọng bố tôi hơi run và bàn tay nóng ran của bố truyền hơi nóng sang vai tôi. Mẹ tôi cũng nghẹn ngào:

- Con nói đúng, bố mẹ có lỗi với bà. Con đi ngủ đi, sáng mai bố mẹ sẽ xuống Vĩnh Tuy đón bà về đây. Gia đình ta lại sum họp như trước.

Tôi ngoan ngoãn nghe lời mẹ, lên giường nằm nhưng không làm sao chợp mắt được. Tôi cảm thấy phấp phỏng, vừa lo lại vừa vui. Chỉ sáng mai thôi, tôi lại được sống cùng với bà như trước. Nhưng nói dại, không hiểu sáng mai bà tôi có còn gặp được tôi không? Bà tôi vẫn thường hay nói với tôi: “Bà sống được ngày nào hay ngày ấy. Người già như ngọn đèn trước gió, không biết tắt lúc nào”.
1 trả lời
Hỏi chi tiết
7
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong đoạn văn, nhân vật "tôi" (Minh) thể hiện những đặc điểm tính cách rất đáng chú ý, cho thấy sự nhạy cảm, lòng thương yêu và trách nhiệm đối với bà. Dưới đây là phân tích chi tiết về tính cách của nhân vật:

1. **Sự nhạy cảm và yêu thương**: Minh thể hiện sự nhạy cảm khi nhận ra hoàn cảnh khổ sở của bà mình khi phải đi bán bỏng ở bến tàu. Câu nói "Khổ thân bà quá! Bà ơi, cháu thương bà lắm" cho thấy Minh có tình cảm sâu sắc và lo lắng cho bà, điều này thể hiện sự yêu thương tự nhiên và mối quan hệ gắn bó giữa hai bà cháu.

2. **Tính trách nhiệm và trưởng thành**: Minh không chỉ cảm thấy thương bà mà còn cảm thấy có trách nhiệm phải nói lên điều đó cho bố mẹ biết. Câu hỏi: "Bố mẹ có thương bà không?" và những phản ứng của Minh khi thấy bà phải cực khổ cho thấy rằng cậu bé đã bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về gia đình và cảm nhận được nỗi đau của người khác.

3. **Tâm trạng bất an và lo lắng**: Minh lo lắng cho sức khỏe và sự sống còn của bà. Hình ảnh "ngọn đèn trước gió" mà bà thường nói cho thấy Minh có ý thức về sự mong manh của cuộc sống của người già. Minh cũng thể hiện cảm xúc của mình rất rõ ràng, từ khổ sở và oà khóc cho đến phấp phỏng lo lắng về việc bà sẽ sống được bao lâu nữa.

4. **Khát khao sum họp**: Minh có một ước muốn mãnh liệt được sống cùng bà, ước mơ rằng gia đình sẽ lại sum họp như trước. Điều này cho thấy Minh rất trân trọng những khoảnh khắc hạnh phúc bên bà và không muốn mất đi điều đó.

**Tóm tắt nội dung chính của văn bản**:
Văn bản kể về nhân vật "tôi" và mối quan hệ giữa cậu và bà. "Tôi" phát hiện ra rằng bà mình đang phải đi bán bỏng ở bến tàu, và cảm thấy rất thương bà vì sự khổ sở của bà khi phải làm việc nặng nhọc trong tuổi già. "Tôi" trăn trở và cảm thấy có trách nhiệm khi nghĩ về bà, mong muốn bố mẹ sẽ đưa bà về sống cùng gia đình. Cuộc trò chuyện với bố mẹ thể hiện sự nhạy cảm và tâm tư của "tôi", và thể hiện tình yêu thương gia đình, đặc biệt là đối với người bà yêu quý. Cuối cùng, "tôi" cảm thấy bất an và phấn khởi trước viễn cảnh được sống gần bà như trước.
0
0
Hoàng Anh
hôm qua
+5đ tặng
Phân tích đặc điểm tính cách nhân vật "tôi" và tóm tắt ý chính văn bản
Đặc điểm tính cách nhân vật "tôi"
  • Yêu thương bà: Nhân vật "tôi" thể hiện tình yêu thương sâu sắc dành cho bà. Điều này được thể hiện qua những lời nói, cảm xúc chân thành khi biết bà phải đi bán bỏng.
  • Trách nhiệm: Dù còn nhỏ nhưng nhân vật đã có ý thức trách nhiệm, lo lắng cho bà và muốn bảo vệ bà.
  • Nhạy cảm: Nhân vật có tấm lòng nhạy cảm, dễ xúc động trước những hoàn cảnh khó khăn của người khác, đặc biệt là người thân.
  • Dũng cảm: Nhân vật dám bày tỏ suy nghĩ, cảm xúc của mình với bố mẹ, dù biết rằng việc làm đó có thể khiến họ không vui.
  • Ngây thơ: Nhân vật còn nhỏ, suy nghĩ đơn thuần, tin rằng tình yêu thương sẽ giúp mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn.
Tóm tắt ý chính văn bản

Câu chuyện kể về một cậu bé vô tình biết được bà mình phải đi bán bỏng ngoài bến tàu để kiếm sống. Trước đó, cậu bé không hề hay biết về điều này. Khi biết sự thật, cậu bé cảm thấy rất buồn và áy náy vì đã không quan tâm đến bà. Cậu bé đã dũng cảm nói chuyện với bố mẹ và thuyết phục họ đưa bà về nhà. Câu chuyện thể hiện tình cảm gia đình sâu sắc, sự trưởng thành trong suy nghĩ của nhân vật "tôi" và sự hối hận của bố mẹ khi đã không quan tâm đến mẹ của mình.

 

 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư