Ba dòng thơ trong "Đau lòng lũ lụt miền Trung" gợi lên tình cảm gắn bó, đoàn kết của người dân Việt Nam trong hoạn nạn. Câu thơ mở đầu “Cùng một bọc, chung cành chung gốc” nhắc nhở về nguồn cội chung của người Việt, như anh em cùng chung dòng máu, cùng sinh ra từ "bọc trăm trứng" trong truyền thuyết mẹ Âu Cơ. Hình ảnh “chung cành chung gốc” càng tô đậm tình cảm gắn bó, sự gần gũi và nghĩa tình giữa mọi người dân, dù ở bất kỳ đâu trên đất nước. Câu thơ thứ hai, “Nào cùng chia bão lốc gió sương,” thể hiện lòng sẻ chia, tinh thần tương thân tương ái, cùng nhau vượt qua những khó khăn và thiên tai khắc nghiệt. Dù miền Trung thường xuyên hứng chịu bão lũ, nhưng tấm lòng đùm bọc, san sẻ giữa người Việt vẫn luôn là điểm tựa vững chắc. Đặc biệt, câu thơ cuối “Nhiễu điều phủ lấy giá gương” chính là lời nhắc nhở sâu sắc về truyền thống "lá lành đùm lá rách" của dân tộc. Câu ca dao này không chỉ là sự đồng cảm, mà còn là lời kêu gọi giúp đỡ thiết thực, là bài học đạo đức về tình người và lòng nhân ái trong mỗi hoàn cảnh khó khăn.