Sau khi đọc bài thơ "Chỉ Có Thể Là Mẹ" của Đặng Minh Mai, tôi cảm thấy vô cùng xúc động và trân trọng tình mẹ. Bài thơ như một lời nhắc nhở về tình yêu vô điều kiện mà mẹ dành cho con, những hy sinh thầm lặng không bao giờ kể xiết. Mẹ là người duy nhất có thể mang lại cho con sự ấm áp, che chở, dù ngoài kia có bao nhiêu khó khăn, thử thách. Câu thơ "Chỉ có thể là mẹ" như một lời khẳng định rằng không ai có thể thay thế được tình yêu thương, sự quan tâm của mẹ đối với con. Tôi cảm nhận được sự thiêng liêng trong mỗi hành động, mỗi cử chỉ của mẹ, từ những điều nhỏ nhặt nhất như cái nhìn trìu mến đến những lời động viên an ủi. Bài thơ khiến tôi suy ngẫm về những gì mẹ đã làm cho tôi mà đôi khi tôi chưa đủ nhận ra. Nó khơi dậy trong tôi niềm yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ. Cảm giác tiếc nuối khi chưa thể đền đáp hết công ơn ấy, nhưng cũng là động lực để tôi trở thành một người con tốt hơn trong tương lai.