Đọc Cuốn sách “Những tấm lòng cao cả” của Ét-môn-đô A-mi-xi, em rất yêu mến thầy hiệu trưởng Péc-bô-ni. Thầy là một người hiền lành, ôn hòa, tốt bụng và luôn tận tình với tất cả học sinh trong trường. Với những học sinh mắc lỗi thầy chỉ nắm lấy tay học trò, dịu dàng khuyến khích, giảng giải. Cách giáo dục của thầy giản dị và kì diệu đến nỗi ra khỏi phòng của thầy, học sinh đều rơm rớm nước mắt, cảm thấy hổ thẹn hơn là bị phạt. Ngoài ra, thầy đặc biệt quan tâm đến những học sinh có hoàn cảnh khó khăn hoặc có năng khiếu đặc biệt. Thầy Péc-bô-ni còn là một người có tấm lòng cao cả. Sau khi đứa con trai mất, thầy rất muốn nghỉ hưu nhưng lại cảm thấy đau khổ khi phải chia tay học sinh của mình nên thầy chần chừ mãi và rồi đã phải xé lá đơn xin từ chức đi và tiếp tục ở lại trường. Em thật sự rất kính trọng và cảm phục tấm lòng cao đẹp của thầy.