Trong đoạn văn "Thấy Péc-bô-nì không đến, và bà Crô-mi, cô giáo già nhất trường đến dạy thay...", dấu gạch ngang được sử dụng với hai chức năng chính:
* Ngăn cách các thành phần bổ sung:
* "và bà Crô-mi, cô giáo già nhất trường đến dạy thay": Dấu gạch ngang ở đây dùng để ngăn cách một thành phần bổ sung (bà Crô-mi, cô giáo già nhất trường) với thành phần chính của câu (Thấy Péc-bô-nì không đến). Thành phần bổ sung này cung cấp thêm thông tin về người đến dạy thay.
* "Hãy tôn trọng mái tóc bạc của cô. Cô không những là một cô giáo, mà còn là một người mẹ nữa": Dấu gạch ngang ở đây dùng để ngăn cách hai mệnh đề bổ sung ý nghĩa cho nhau. Câu sau bổ sung ý nghĩa cho câu trước, nhấn mạnh vai trò quan trọng của cô giáo.
* Đánh dấu lời nói trực tiếp:
* "Hãy tôn trọng mái tóc bạc của cô. Cô không những là một cô giáo, mà còn là một người mẹ nữa": Dấu gạch ngang ở đây dùng để đánh dấu lời nói trực tiếp của cô giáo.
Trong đoạn văn "Ngày xưa, ở miền đất Lạc Việt có một vị thần tên là Lạc Long Quân...", dấu gạch ngang được sử dụng với chức năng:
* Liệt kê các thành phần đồng chức:
* "Ngư Tình, Hồ Tình, Mộc Tình": Dấu gạch ngang dùng để liệt kê các loài yêu quái mà Lạc Long Quân đã diệt trừ.