Câu 1. Truyện được thuật kể từ điểm nhìn trần thuật nào? Điều đó có ý nghĩa gì? Các cụm từ chỉ thời gian có tác dụng như thế nào trong trần thuật?
Trả lời: Truyện được thuật kể từ điểm nhìn của người kể chuyện "tôi", tức là từ ngôi thứ nhất. Điều này tạo nên sự gần gũi và trực tiếp, khiến người đọc dễ dàng tiếp nhận suy nghĩ, cảm xúc và quan điểm của nhân vật chính. Nhờ vậy, độc giả có thể cảm nhận được những trăn trở, những mâu thuẫn nội tâm của nhân vật "tôi". Việc sử dụng các cụm từ chỉ thời gian như "trong suốt những ngày dài", "suốt cả cuộc đời" có tác dụng tạo không gian, thời gian dài hạn và làm nổi bật sự kéo dài của nỗi khổ, sự dằn vặt trong lòng nhân vật, nhấn mạnh sự trì trệ và bế tắc mà nhân vật phải đối diện.
Câu 2. Vì sao nhân vật "tôi" không thể thực hiện được ý định viết tiểu thuyết của mình? Một số người trong tù (nói chuyện với "tôi") có đặc điểm chung nào? Đặc điểm ấy có tồn tại trong đời sống chúng ta không?
Trả lời: Nhân vật "tôi" không thể thực hiện được ý định viết tiểu thuyết của mình vì có sự ngắt quãng trong quá trình sáng tạo và bế tắc trong tư duy. Ngoài ra, anh ta còn phải chịu sự ràng buộc về các yếu tố bên ngoài như hoàn cảnh, xã hội và những hạn chế cá nhân. Một số người trong tù có đặc điểm chung là họ đều bị bế tắc trong cuộc sống, có xu hướng chỉ lo cho bản thân mà không quan tâm đến cộng đồng xung quanh. Đặc điểm này có thể tồn tại trong đời sống chúng ta, khi con người bị cuốn vào guồng quay của xã hội mà quên đi những giá trị lớn lao hơn, mất đi khả năng sáng tạo hay niềm tin vào tương lai.
Câu 3. Nêu ý nghĩa về phong cách viết của truyện? Điều đó có ý nghĩa gì? Em hãy dẫn tên tác giả hoặc tác phẩm văn học của Việt Nam có phong cách như vậy.
Trả lời: Phong cách viết của tác phẩm mang đậm tính châm biếm và hài hước, kết hợp với các yếu tố trào phúng để phản ánh những vấn đề xã hội và con người. Sự châm biếm không chỉ mang tính phê phán mà còn giúp người đọc nhìn nhận được những mặt trái của xã hội, làm nổi bật sự mâu thuẫn và nghịch lý trong cuộc sống. Phong cách này có ý nghĩa là làm cho vấn đề xã hội trở nên dễ tiếp cận, dễ hiểu hơn thông qua hình thức hài hước. Một tác phẩm văn học Việt Nam có phong cách tương tự là "Số đỏ" của Vũ Trọng Phụng, với lối viết châm biếm sâu sắc về xã hội Việt Nam thời kỳ cũ.
Câu 4. Văn bản đọc hiểu "Không thể thành người" (A-dít Nê-xin) đã đề cập tới vấn đề nào của con người thời hiện đại? Em hãy vẽ sơ đồ thể hiện 4 vấn đề em cho là quan trọng nhất trong văn bản đó.
Trả lời: Văn bản "Không thể thành người" của A-dít Nê-xin đề cập đến các vấn đề của con người trong xã hội hiện đại như:
Sự bế tắc trong cuộc sống: Con người không thể tự thoát khỏi những ràng buộc xã hội và hoàn cảnh cá nhân.
Sự mất mát trong con người: Từ đó làm con người đánh mất bản thân, không còn khả năng sáng tạo hay nuôi dưỡng ước mơ.
Sự vô cảm trong xã hội: Mọi người chỉ lo cho bản thân, không quan tâm đến xung quanh.
Khó khăn trong giao tiếp và kết nối giữa con người: Những người trong câu chuyện thường không thể giao tiếp thực sự với nhau.
Sơ đồ thể hiện các vấn đề quan trọng trong văn bản:
Sự bế tắc → Mất mát con người → Vô cảm xã hội → Khó khăn giao tiếp
Sơ đồ này giúp thể hiện được mối quan hệ giữa các vấn đề trong văn bản và là những vấn đề tiêu biểu của con người trong xã hội hiện đại.