Đoạn trích từ "Truyện Kiều" của Nguyễn Du miêu tả vẻ đẹp và tài năng xuất sắc của Thúy Kiều. Bằng bút pháp tài tình, tác giả đã khắc họa một Thúy Kiều không chỉ nổi bật bởi nhan sắc mà còn về trí tuệ và tài năng. Hình ảnh "làn thu thủy, nét xuân sơn" đã tạo nên vẻ đẹp quyến rũ, mặn mà của Kiều, khiến hoa ghen, liễu phải thua kém. Thúy Kiều được so sánh với những biểu tượng sắc đẹp như "nghiêng nước nghiêng thành," khẳng định nhan sắc hiếm có của nàng. Nhưng Nguyễn Du không chỉ dừng lại ở đó, ông còn miêu tả Thúy Kiều thông minh và tài năng, "thông minh vốn sẵn tính trời," "pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm." Những tài năng của Kiều như thi ca, hội họa, âm nhạc đều đạt đến đỉnh cao, thể hiện qua hình ảnh nàng "Cung thương lầu bảy, ngồi ăn." Tuy nhiên, số phận của Kiều cũng được ám chỉ qua "Khúc nhạc bạc mệnh, lại càng não nề," gợi lên nỗi đau và bi kịch mà nàng sẽ phải chịu đựng. Đoạn trích không chỉ ca ngợi vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều mà còn gợi mở về số phận đầy biến động của nàng, tạo nên sự thương cảm và kính trọng từ người đọc.