Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể chuyện sáng tạo về Chuyện người con gái nam xương thêm bối cảnh lời thoại

Kể chuyện sáng tạo về Chuyện người con gái nam xương thêm bối cảnh lời thoại
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
3
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
### Truyện ngắn: Chuyện người con gái Nam Xương

**Bối cảnh:**
Xã hội phong kiến Việt Nam, thế kỷ XV. Nơi đây, những quy tắc khắt khe và tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn còn ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống hàng ngày của người dân. Nhân vật chính là nàng Vũ Nương, một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn nhưng phải đối mặt với những bi kịch do định kiến xã hội.

**Lời thoại:**

**Cảnh 1: Cuộc sống hạnh phúc bên chồng**

*(Trong một khu vườn xanh mát, Vũ Nương đang cùng chồng, Trương Sinh, trò chuyện.)*

**Vũ Nương:** (cười rạng rỡ) Chàng, hôm nay nắng đẹp quá, chúng ta cùng đi dạo quanh xóm nhé!

**Trương Sinh:** (nhìn vợ với ánh mắt trìu mến) Lòng ta chỉ muốn ở bên cạnh nàng mãi mãi. Nàng xinh đẹp như hoa nở giữa trời xuân.

**Vũ Nương:** (ngượng ngùng) Chàng đừng nói vậy, chỉ là một người phụ nữ bình thường thôi mà. Được ở bên chàng là hạnh phúc lớn nhất.

**Cảnh 2: Thời gian trôi qua, Trương Sinh ra chiến trận**

*(Trương Sinh chuẩn bị lên đường, Vũ Nương ôm chặt lấy anh.)*

**Trương Sinh:** (an ủi) Nàng hãy ở nhà chăm sóc cho mẹ, ta sẽ nhanh chóng trở về. Có nàng chờ đợi, ta có thêm sức mạnh nơi chiến trường.

**Vũ Nương:** (nước mắt lưng tròng) Chàng phải giữ gìn sức khỏe, tha thiết mong chờ ngày chàng trở về.

**Cảnh 3: Tin chàng qua đời**

*(Giữa mùa hè, tiếng khóc vang lên khi một người lính trở về báo tin Trương Sinh đã hy sinh.)*

**Người lính:** (lắc đầu) Xin lỗi cô... Trương Sinh đã... đã hy sinh trong trận chiến.

**Vũ Nương:** (quỳ xuống, ôm lấy chân người lính) Không thể nào! Chàng không thể bỏ rơi tôi như thế!

**Cảnh 4: Nỗi đau của Vũ Nương**

*(Vũ Nương trong sự tuyệt vọng, khóc trong đêm tối.)*

**Vũ Nương:** (thở dài) Tại sao cuộc đời bất công đến vậy? Tôi không biết mình phải sống sao khi thiếu đi ánh sáng của chàng...

**Cảnh 5: Đau lòng và định mệnh**

*(Sau một thời gian, Trương Sinh trở về nhưng không còn nhận ra vợ vì nghe tin đồn không tốt. Họ đối diện nhau.)*

**Trương Sinh:** (hoài nghi) Nàng… không phải là Vũ Nương mà ta đã biết. Nàng đã phản bội ta!

**Vũ Nương:** (khóc nức nở) Không! Tôi đã chờ đợi chàng, sống trong nỗi đau của sự mất mát. Đừng gán ghép cho tôi điều tệ hại ấy!

**Cảnh 6: Quyết định cuối cùng**

*(Khi sự hiểu lầm không thể hóa giải, Vũ Nương quay về bên dòng sông.)*

**Vũ Nương:** (thì thầm) Tôi không còn cách nào khác… Chàng ơi, xin hãy tha thứ cho tôi!

*(Nàng nhảy xuống dòng sông, chấm dứt nỗi đau.)*

**Cảnh 7: Cuộc sống tiếp diễn**

*(Trương Sinh đứng trên bờ, nhìn theo bóng vợ.)*

**Trương Sinh:** (nhìn về phía sông) Vũ Nương, chỉ một chút hiểu lầm mà đã khiến ta phải mất nhau. Xin lỗi, ta đã không hiểu nàng...

**Kết thúc:**
Câu chuyện của Vũ Nương là tiếng nói của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến, là nỗi đau và sự hy sinh không thể nào quên. Họ sống sót trong những định kiến, nhưng lại có một trái tim mạnh mẽ, đầy cảm thông. Họ xứng đáng được yêu thương và tôn trọng.

### Nhận xét
Câu chuyện thể hiện rõ ràng mâu thuẫn giữa tình yêu và định kiến xã hội, giữa sự hy sinh và hiểu lầm. Qua đó, chạm đến tâm tư của mỗi người về giá trị của tình yêu chân thành.
0
0
ghj
hôm qua
+5đ tặng

Ngày xưa, tại một làng nhỏ ven sông, có một cô gái tên Vũ Nương. Nàng là con gái duy nhất của một gia đình nghèo, sống trong căn nhà tranh bên bờ sông Hồng. Tuy cuộc sống thiếu thốn nhưng Vũ Nương luôn vui vẻ, chăm chỉ, giúp đỡ cha mẹ làm lụng. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn nổi tiếng hiền thục, dịu dàng, được lòng tất cả mọi người.

Một ngày, trong một lần đi chợ, Trương Sinh - một thanh niên khôi ngô, tài giỏi và phẩm hạnh tốt, đã nhìn thấy Vũ Nương. Mặc dù chưa từng quen biết, nhưng anh đã bị thu hút bởi vẻ đẹp trong sáng và phẩm hạnh của nàng. Sau một thời gian tìm hiểu, Trương Sinh đã cầu hôn và Vũ Nương đồng ý. Hai người yêu nhau, kết duyên và sống hạnh phúc trong ngôi nhà nhỏ bên bờ sông.

Cuộc sống tưởng chừng như êm đềm ấy, đột ngột bị gián đoạn khi Trương Sinh phải ra trận. Trước khi lên đường, Trương Sinh hứa sẽ trở về ngay khi chiến tranh kết thúc và yêu cầu Vũ Nương đợi chờ anh. Vũ Nương, với trái tim thủy chung, đã tiễn chồng ra đi và tự hứa sẽ đợi ngày anh trở về.

Trong suốt những năm tháng Trương Sinh đi xa, Vũ Nương đã một mình nuôi con, chăm sóc gia đình. Nàng không hề than vãn hay đổ lỗi, chỉ lặng lẽ đợi chờ, dù lòng thấm đẫm nỗi nhớ nhung. Cùng với những đợt gió mùa, Vũ Nương lại ra bờ sông, ngồi lặng lẽ, dõi mắt về phía xa xôi, nơi chàng Trương Sinh đã rời đi.

 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×