Câu 1:
Xét theo cấu tạo ngữ pháp, câu "Thầy có vẻ ngoài mệt mỏi với trang phục cũ kỹ sờn rách, nhưng suy nghĩ và ngôn từ thanh khiết của thầy lại tỏa sáng lấp lánh" thuộc kiểu câu ghép. Câu ghép này có hai vế: "Thầy có vẻ ngoài mệt mỏi với trang phục cũ kỹ sờn rách" và "suy nghĩ và ngôn từ thanh khiết của thầy lại tỏa sáng lấp lánh", nối với nhau bằng từ "nhưng".
Câu 2:
Hai từ láy tượng hình trong đoạn trích là: "sờn rách" và "phăng phắc".
"Sờn rách" mô tả sự cũ kỹ, bạc màu của trang phục, giúp người đọc hình dung được sự mệt mỏi, khắc khổ của thầy.
"Phăng phắc" thể hiện sự lắng nghe chăm chú, cẩn thận, làm nổi bật thái độ nghiêm túc, say mê của học trò.
Câu 3:
Biện pháp tu từ trong câu "Khi thầy nói, bọn tôi lắng nghe, ngồi im phăng phắc say mê chăm chú, nóng lòng ngóng đợi những lời tiếp theo" là liệt kê và cộng hưởng. Tác dụng của biện pháp này là làm nổi bật sự tập trung, chăm chú và thái độ mong đợi của học trò đối với thầy. Đồng thời, việc liệt kê các trạng thái như "ngồi im phăng phắc", "say mê chăm chú", "nóng lòng ngóng đợi" làm tăng cường cảm xúc và sự thấu hiểu của người đọc về tình cảm của học trò đối với thầy.
Câu 4:
Nội dung chỉ nhủ của đoạn trích trên là tôn vinh sự cao quý và nhân cách đáng kính của thầy, dù thầy có vẻ ngoài mệt mỏi, nhưng những suy nghĩ và lời nói của thầy lại sáng ngời, khơi gợi sự ham học và niềm tin mãnh liệt cho học trò.
Phần II. Tạo lập văn bản
Câu 1:
Suy nghĩ về vai trò của thầy trong cuộc đời mỗi con người:
Thầy không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người định hướng, dẫn dắt tâm hồn và khơi dậy những ước mơ, hoài bão. Thầy chính là người có ảnh hưởng sâu sắc đến quá trình trưởng thành của mỗi học trò. Một người thầy tốt không chỉ giảng dạy bài học trong sách vở mà còn dạy cho học trò cách đối mặt với thử thách của cuộc sống. Sự quan tâm, yêu thương và tấm lòng của thầy sẽ giúp học trò vững vàng hơn, tự tin hơn trong cuộc sống. Chính vì vậy, vai trò của thầy trong cuộc đời mỗi con người là vô cùng quan trọng.
Câu 2:
Phân tích bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh
Bài thơ "Cảnh khuya" được viết vào năm 1947, thể hiện tấm lòng yêu nước và tinh thần kiên cường của Hồ Chí Minh. Hai câu thơ đầu "Tiếng suối trong như tiếng hát xa, Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa" miêu tả một cảnh vật thiên nhiên thanh bình, huyền bí, gợi lên vẻ đẹp của đất nước và con người Việt Nam. Cảnh vật ấy không chỉ đơn thuần là thiên nhiên mà còn là sự hòa quyện của tâm hồn, tình yêu và khát vọng tự do của Hồ Chí Minh.
Hai câu thơ cuối "Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ, Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà" khẳng định rằng dù cảnh vật đẹp đẽ, yên bình, người chiến sĩ vẫn không thể yên giấc vì nỗi lo cho sự nghiệp cách mạng, cho độc lập tự do của đất nước. Thơ của Hồ Chí Minh không chỉ thể hiện tình yêu thiên nhiên mà còn là tâm trạng lo âu, khao khát giải phóng dân tộc.