Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Tôi đứng giữa một cánh rừng rộng lớn, ánh sáng mặt trời xuyên qua những tán cây, tạo thành những vệt sáng rực rỡ trên mặt đất. Nhưng quanh tôi không phải là một cảnh tượng tươi đẹp như những lần tôi từng chơi non trong các khu rừng khác. Dưới chân tôi, đất rừng đã bị cháy đen, những thân cây khô héo và nhiều phần của khu rừng đã bị tàn phá hoàn toàn. Hồi non, nơi tôi thường chơi đùa cùng các bạn bè, giờ đây đã trở thành một bức tranh xám xịt, trống vắng.
Nhưng tôi không bỏ cuộc. Trong cái không gian tàn tạ đó, tôi bắt đầu tìm kiếm những dấu hiệu sống sót. Tôi chợt phát hiện một vài chồi non, dù nhỏ bé nhưng lại rất kiên cường. Những cây non này đã dám vươn mình lên, xuyên qua lớp tro tàn, phá vỡ sự im lặng của thiên nhiên. Mỗi bước đi của tôi là một hành trình hy vọng, và trong lòng tôi dâng lên một niềm tin mãnh liệt rằng thiên nhiên có thể phục hồi, dù có bị tàn phá đến đâu.
Tôi lặng lẽ ngồi xuống bên một cây non nhỏ, nhìn nó vươn lên mạnh mẽ trong sự hoang tàn của đám cháy. Cảm giác như tôi và cây non ấy đang chia sẻ một cảm giác chung: dù gặp khó khăn, ta vẫn có thể tìm thấy cách để đứng dậy, để vươn lên từ chính những gì tồi tệ nhất.
Bức ảnh tôi chụp trong khoảnh khắc đó, khi chồi non nở rộ trong đám tro tàn, không chỉ là một biểu tượng của sự sống, mà còn là lời nhắn nhủ từ thiên nhiên: rằng dù thảm họa có đến, sự sống vẫn có thể trở lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Dù cháy rừng mang đến nỗi lo sợ, nhưng chính những hình ảnh về sự hồi sinh này lại khiến tôi tin rằng, sức mạnh của thiên nhiên là vô cùng to lớn và đầy hy vọng.
Tôi đứng lên, cảm nhận làn gió nhẹ thổi qua những đám lá mới, lòng đầy lạc quan và niềm tin vào tương lai.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |