Bài thơ "Bếp lửa" của Bằng Việt đã khơi gợi trong em những cảm xúc sâu lắng và xúc động về tình bà cháu, về những ký ức tuổi thơ ấm áp bên bếp lửa. Hình ảnh bếp lửa xuyên suốt bài thơ không chỉ là bếp lửa vật chất, mà còn là bếp lửa của tình yêu thương, sự che chở và niềm tin mà bà dành cho cháu. Khổ thơ đầu tiên đã khắc họa một cách chân thực và sống động hình ảnh bếp lửa "chờn vờn sương sớm", "ấp iu nồng đượm", gợi lên sự ấm áp giữa cái lạnh lẽo của buổi sớm mai. Câu thơ "Cháu thương bà biết mấy nắng mưa" như một tiếng lòng nghẹn ngào, thể hiện sự thấu hiểu và xót xa cho những vất vả, gian truân mà bà đã trải qua.Những kỷ niệm tuổi thơ bên bà ùa về trong tâm trí cháu, từ mùi khói quen thuộc năm đói mòn đói mỏi, đến tiếng tu hú khắc khoải trên cánh đồng xa. Bà không chỉ là người nhóm lửa mỗi sớm chiều, mà còn là người kể chuyện, dạy dỗ, chăm sóc cháu từng li từng tí. Bếp lửa trở thành biểu tượng của tình bà ấm áp, là nơi sưởi ấm tâm hồn cháu trong những năm tháng khó khăn. Đặc biệt, hình ảnh bà dặn cháu "Cứ bảo nhà vẫn được bình yên!" trong những năm tháng chiến tranh đã thể hiện rõ nét sự kiên cường, mạnh mẽ và tình yêu thương bao la mà bà dành cho gia đình và đất nước.Đến khổ thơ cuối, khi cháu đã trưởng thành và đi xa, hình ảnh "bếp lửa" vẫn luôn thường trực trong tâm trí, trở thành nỗi nhớ da diết và lời nhắc nhở về cội nguồn. Câu hỏi "Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?" như một lời tự vấn, một nỗi lo lắng và mong nhớ khôn nguôi về người bà kính yêu. Bài thơ đã lay động trái tim người đọc bằng tình cảm chân thành, sâu sắc và thiêng liêng về tình bà cháu, về những giá trị tốt đẹp của gia đình và quê hương.
Xem thêm (+)