Đóng vai một nhân vật trong truyện kể lại “ Sự tích trầu, cau và vôi ”.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Tôi tên là Lang, là anh trai trong một gia đình nghèo nhưng hạnh phúc. Tôi và em trai Tân giống nhau như hai giọt nước, từ nhỏ đã rất thân thiết, đi đâu cũng có nhau. Khi lớn lên, chúng tôi theo học một thầy đồ, và thầy rất yêu quý chúng tôi. Thầy có một cô con gái nết na, thùy mị. Một ngày nọ, thầy gả nàng cho tôi, và tôi trở thành chồng của nàng.
Những tưởng cuộc sống sẽ mãi hạnh phúc, nhưng tôi không nhận ra rằng em trai mình, Tân, cảm thấy lạc lõng trong chính ngôi nhà này. Trước đây, hai anh em luôn ở bên nhau, nhưng từ khi tôi có gia đình, dường như tôi vô tình quên mất em. Một ngày, em tôi lặng lẽ bỏ đi mà không một lời từ biệt.
Khi phát hiện ra, tôi hoảng hốt chạy đi tìm em khắp nơi. Tôi đi qua những cánh rừng, những con suối, cuối cùng đến một con sông. Đứng bên bờ sông, tôi tuyệt vọng khi thấy em trai đã kiệt sức và hóa thành một cây cau cao vút. Đau đớn tột cùng, tôi tựa mình vào thân cây, khóc đến cạn nước mắt rồi hóa thành một tảng đá vững chãi bên gốc cây.
Người vợ thân yêu của tôi, khi biết tin, cũng chạy đến và khóc nức nở. Nàng ôm lấy tảng đá rồi kiệt sức, thân thể hóa thành một dây trầu xanh quấn quanh cây cau.
Sau này, người dân trong làng phát hiện sự kỳ diệu khi nhai lá trầu với quả cau cùng một chút vôi – hình ảnh tượng trưng cho ba chúng tôi – tạo nên màu đỏ như máu, biểu tượng của tình nghĩa vợ chồng, tình anh em keo sơn gắn bó. Từ đó, tục ăn trầu được lưu truyền mãi mãi.
Câu chuyện của chúng tôi là bài học về tình yêu thương, sự thủy chung và tình anh em sâu nặng. Dẫu đã hóa thân thành cây, đá, và dây trầu, nhưng trong lòng người dân, chúng tôi vẫn luôn sống mãi.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |