Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu 1:
Thể thơ của bài thơ trên là thể thơ tự do. Vì bài thơ không tuân theo một số lượng âm tiết nhất định hay một quy luật gieo vần cụ thể.
Câu 2:
Cách gieo vần ở khổ thơ thứ ba của bài thơ là vần chân (vần ở cuối câu). Ví dụ:
Câu 3:
Trong hai khổ đầu, tác giả quan niệm về hạnh phúc là những điều giản dị trong cuộc sống hàng ngày. Hạnh phúc không phải là những thứ xa xôi, lớn lao mà là những điều nhỏ bé, giản dị mà ta có thể tìm thấy trong cuộc sống thường ngày như tiếng xe của bố, cả nhà quây quần, hay một bữa cơm ngon miệng.
Em đồng ý với quan niệm này, vì hạnh phúc đôi khi không phải là những điều to tát, mà là những khoảnh khắc giản dị, bình yên trong cuộc sống.
Câu 4:
Việc lặp lại cấu trúc “Đừng … nhé em” trong bài thơ mang lại hiệu quả nghệ thuật nhấn mạnh, khiến cho thông điệp của tác giả thêm phần sâu sắc và dễ đi vào lòng người. Đồng thời, việc này cũng thể hiện sự khuyên nhủ, động viên nhẹ nhàng từ tác giả đến người đọc, nhắc nhở họ đừng vội vàng trong suy nghĩ, đừng quá mơ mộng về những thứ xa vời mà hãy tìm kiếm hạnh phúc trong những điều giản dị, gần gũi.
Câu 5:
Từ dòng thơ “đừng tô vẽ một chân trời xa toàn màu hồng thắm” ở khổ cuối, em rút ra được bài học về sự thực tế trong cuộc sống. Không nên quá mơ mộng về một cuộc sống lý tưởng, mà cần nhìn nhận và đánh giá cuộc sống một cách chân thực, sống với những gì mình có và trân trọng những điều giản dị xung quanh. Cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng, nhưng nếu biết nhìn nhận và học cách tận hưởng, ta vẫn có thể tìm thấy hạnh phúc trong những điều bình dị nhất.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |