Hiện nay, việc đảm bảo cung cấp tài nguyên cho người dân đang là một bài toán nan giải đối với rất nhiều quốc gia. Việc tiêu thụ tài nguyên lại phụ thuộc vào trình độ phát triển của quốc gia đó. Xét về mức tiêu thụ vật chất tính theo đầu người, người ở nước càng văn minh thì mức tiêu thụ càng cao: một người Mỹ trung bình mỗi năm tiêu thụ 37 tấn vật chất, còn người Ấn Độ mỗi năm dưới 1 triệu tấn.
Nếu toàn bộ dân số trên thế giới có mức tiêu thụ trung bình như người Mỹ hoặc người Âu thì phải có 3 TĐ mới cung cấp đủ tài nguyên. Khi sự tiêu thụ tài nguyên một cách chính thống (dưới sự cho phép của pháp luật) không đủ thì việc phạm pháp, xâm hại môi trường là điều không thể tránh khỏi. Việc này đã, đang và sẽ đem lại một sức ép lớn cho tài nguyên và môi trường vốn đã ít ỏi.
Sức ép lớn tới tài nguyên thiên nhiên và môi trường trái đất do khai thác quá mức cácnguồn tài nguyên phuc vụ cho các nhu cầu nhà ở, sản xuất lương thực, thực phẩm, sản xuất công nghiệp v.v... Tạo ra các nguồn thải tập trung vượt quá khả năng tự phân huỷ của môi trường tự nhiên trong các khu vực đô thị, khu sản xuất nông nghiệp, công nghiệp.